Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Kiểm tra biến áp

Collapse
X
 
  • Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #16
    Dạ cháu đọc bài của các chú viết đau hết cả mắt. Chú đo cảm kháng của cuộn dây là ra số vòng ạ. Chú cũng có thể làm 1 cái máy đo nhanh có đế nhìu chân để cắm hết chân của cuộn dây vào đấy, máy sẽ phát xung từ trường ( kiểu như mặt bếp từ, sạc ko dây...) khi ấy cuộn dây đặt gần sẽ có điện. Các chân kia của đế chú kết nối vào vi điều khiển để nó đo điện áp, sản phẩm mà lỗi thì điện áp các chân sẽ sai nó hú 1 cái là xong ạ...

    Comment


    • #17
      Nguyên văn bởi nguyendinhvan Xem bài viết
      Bạn Hùng nói có quá nhiều vấn đề.
      ..."Tôi từng làm với thằng Hàn..."
      Thứ nhất là cần phải loại bỏ tính "thành tích" và "hình thức". Một căn bệnh khá là nặng của đtvn. Không được và cần trốn tránh cái việc "cạnh tranh" với các cường quốc kỹ thuật.
      Ở đâu đó rất phổ biến với các câu hỏi như ... tại sao hãng ... không tuyển dụng bạn nhỉ ?
      Hay tại sao bạn không làm cái .... thay cho sản phẩm của hãng ... . của nước .... ?
      Vì người ta nghĩ, người ta hiểu cái Hãng ...., cái Nước.... đó giống như, chỉ là một người, một cá nhân, một bọn, một đám, một nhóm nào đó thôi. Bởi vì họ chưa bao giờ tiếp xúc, ngồi cùng bàn tính việc, ăn cùng mâm, nghe nói chuyện với cái ... bọn, cái ... hãng, cái .... nước đó. Nên họ nghĩ những thứ đó rất bé.
      Nên khi họ cố gắng chạy đua, cạnh tranh ... với cái bọn, cái đám đó. Cái kết chắc chắn là họ sẽ sập, sẽ thất bại thảm hại, để rồi chính họ không biết nguyên nhân.
      Vậy phải hiểu ràng cái bọn, cái đám, cái hãng, cái nước đó, là một một hệ thống, một cơ cấu, một cơ chế, và rất rất nhiều thứ đồng bộ với nhau để tạo ra một cái sản phẩm. Vậy khi một cá nhân, một nhóm tự phát của mình cố gắng chạy đua thì cái kết chắc chắn sẽ thua. Thua về tất cả mọi mặt.
      Nhưng trong cái bọn, cái đám, cái hãng đó, dù là hãng nào, cường quốc nào thì nó đều phải tập hợp từ nhiều cá nhân. Những cá nhân đó không thể tránh được có hạn chế, khiếm khuyết, sai lầm, nhầm lẫn ... Những sai lầm của cá nhân ở đâu cũng có. Hàng không , vũ trụ Liên xô cũng có. Nasa cũng có, nhà bác học E- đi xơn cũng có, nhà bác học Tesla cũng có . Vì vậy, một cá nhân của chúng ta chỉ có thể chạy đua, phấn đấu, để bằng, để được, để so bì với một cá nhân của cái đán , cái bọn trong các cái hãng, các cái cường quốc đó thôi. Được như thế là sự tuyệt vời rồi. Còn cái chuyện so bì với các hãng, cạnh tranh với các cường quốc, không phải là việc cá nhân.
      Lão lại lồng thị lộn lên rồi!

      Tôi nói "từng làm với thằng Hàn" là vì dây chuyền nó lỗi, tôi phải xử lý khi nó xin xỏ. Chứ cả đời tôi chưa làm thuê cho thằng nào sất.

      Có va chạm mới biết, rồi tiện thì kể ra đây cho anh em biết.

      Chứ cứ ngu mãi, rồi cứ tưởng với tượng thì bao giờ mới khá được???

      Nếu lão không tin, tôi đưa lão đến Cty nó tham quan. Đảm bảo chúng nó tiếp đãi chúng ta đàng hoàng tử tế.
      Đêm nay tớ không ngủ - ngày mai tớ ngủ bù

      Comment


      • #18
        Nguyên văn bởi mèomướp Xem bài viết
        Dạ cháu đọc bài của các chú viết đau hết cả mắt. Chú đo cảm kháng của cuộn dây là ra số vòng ạ. Chú cũng có thể làm 1 cái máy đo nhanh có đế nhìu chân để cắm hết chân của cuộn dây vào đấy, máy sẽ phát xung từ trường ( kiểu như mặt bếp từ, sạc ko dây...) khi ấy cuộn dây đặt gần sẽ có điện. Các chân kia của đế chú kết nối vào vi điều khiển để nó đo điện áp, sản phẩm mà lỗi thì điện áp các chân sẽ sai nó hú 1 cái là xong ạ...
        Chẳng có gì là khó cả. Nhà máy người ta sản xuất tính bằng đơn vị triệu sản phẩm. Nếu đầu óc nghĩ theo cách thủ công thì họ phá sản sớm.

        Mà chẳng nói đâu xa, chứng kiến cái máy đút cái xúc xích vào là đầu kia có một lũ bò là hiểu ngay
        Đêm nay tớ không ngủ - ngày mai tớ ngủ bù

        Comment


        • #19
          Để tôi kể chuyện cho mà nghe !

          Một bà mẹ có một đứa con rất là thông minh. Một hôm bà nảy ra ý định dạy cậu bé học chữ. Nghe là mẹ sắp có trò chơi mới, nên cậu bé rất hào hứng.
          Buổi học đầu tiên, mẹ dạy cậu bé bài:
          - O tròn như quả trứng gà.
          Cậu bé học thuộc ngay:
          - O tròn như quả trứng gà.
          Xong rồi cậu bé còn nghĩ ra câu:
          - Quả trứng tròn như chữ O.
          Ồ ! Đúng là học một biết hai. Mẹ cậu bảo tiếp:
          - Thôi được rồi, bây giờ thì mẹ con mình tập vẽ chữ O nhé ! Bắt đầu này, thế .... thế, vòng .... đến đây này, thế .... thế...
          Đến lượt cậu bé, dù là lần đầu cầm bút nhưng sau hai ba lần, cậu cũng nhanh chóng vẽ ra được chữ O khá đẹp.
          Bà mẹ cảm thấy thật mãn nguyện, đứa con của bà không những tiếp thu nhanh mà còn khéo tay để vẽ chữ nữa. Bà bảo con:
          - Thôi hôm nay chỉ học thế thôi, ngày mai mẹ con mình lại học tiếp nhé !
          Cậu bé đồng ý.

          Chiều hôm sau, hai mẹ con đến siêu thị mua thức ăn. Khi bà mẹ mua xong thì cậu con trai chỉ tay lên tấm biển của cửa hàng siêu thị nói với mẹ.
          - Người ta vẽ chữ sai mẹ ạ.
          Bà mẹ chột dạ. Vừa tối hôm qua, mới học được có một chữ O mà hôm nay đã biết người ta viết sai là sao. Bà liền nhìn theo tay chỉ của cậu bé. Đúng là ở trên cửa hàng, người ta mới treo một tấm biển to, có in dòng chữ:
          CHÚC QUÝ KHÁCH AN KHANG THỊNH VƯỢNG !
          Bà mẹ đọc qua một lần không thấy chữ nào sai, nhưng cũng không tin bản thân lắm, nên bà đọc thêm lần nữa. Tấm biển vẫn là :
          CHÚC QUÝ KHÁCH AN KHANG THỊNH VƯỢNG !
          Lần này bà mẹ thấy có vấn đề rồi, bà kiên nhẫn đọc lại chậm hơn một lần nữa từng chữ. Và nội dung trên tấm biển vẫn là :
          CHÚC QUÝ KHÁCH AN KHANG THỊNH VƯỢNG !
          Đến lúc này, bà thở dài, nhưng bà cố trấn tĩnh nói với cậu con trai:
          - Mẹ chả thây người ta vẽ sai chữ nào cả.
          Nghe bà mẹ nói vậy, cậu bé tỏ ra không hài lòng. Cậu chỉ tay lên tấm biển và nói với mẹ:
          - Kia kìa, ngay ở chỗ đầu tiên ấy, người ta vẽ hai chữ O bị vỡ. Thế mà mẹ không nhìn thấy à ?
          Bà nhìn lại tấm biển thì …. Ồ ! đúng là có hai chữ O vẽ chưa hoàn chỉnh ….. CHUC….
          Thế là bà mẹ đành nói với cậu con trai.
          - Thôi kệ người ta con ạ, chữ O của người ta bị vỡ thì kệ cho nó vỡ. Có phải chữ của nhà mình đâu mà sợ. Bây giờ mẹ con mình về nấu cơm để ăn thôi, không có thì trời sẽ tối mất.
          .
          .
          .
          Sau này cậu bé ấy lớn lên, cũng biết được nhiều thứ, cậu ấy cũng biết quả trứng thì vỡ được, còn chữ O thì không vỡ được. Cậu ấy còn biết chui vào đtvn,net lấy cái nicname là là mèo mướp đấy.
          Chuyên làm các mạch điện tử bí hiểm và kỳ quặc .
          nguyendinhvan1968@gmail.com

          Mobil : 0903 252 168 Chỉ gọi từ 09 giờ đến 17 giờ . Từ 18 giờ ngoài vùng phủ sóng

          Comment


          • #20
            Cháu đọc bài của chú đinh vặn thấy nhân vật ấy giống anh hàng xóm cháu ấy ạ. Nhưng mà a ấy hôm nọ bị cụ trưởng bản đuổi ra khỏi làng rồi ạ vì dám trốn học buổi tối rình trộm cụ ấy với bà hàng xóm đang test mạch đánh vần chữ a và ư. Thấy bảo a ấy về thủ đô kể cho chú nào ấy giỏi điện thanh lắm nghe về mạch bí hiểm này chắc là chú dinh... rồi. Sang năm cháu mới lên cấp 3 thôi ạ chú nhầm nick cháu với a ấy rồi ạ...

            Comment


            • #21
              Nguyên văn bởi mèomướp Xem bài viết
              Cháu đọc bài của chú đinh vặn thấy nhân vật ấy giống anh hàng xóm cháu ấy ạ. Nhưng mà a ấy hôm nọ bị cụ trưởng bản đuổi ra khỏi làng rồi ạ vì dám trốn học buổi tối rình trộm cụ ấy với bà hàng xóm đang test mạch đánh vần chữ a và ư. Thấy bảo a ấy về thủ đô kể cho chú nào ấy giỏi điện thanh lắm nghe về mạch bí hiểm này chắc là chú dinh... rồi. Sang năm cháu mới lên cấp 3 thôi ạ chú nhầm nick cháu với a ấy rồi ạ...
              Ôi! Tôi đã thấy mèo mướp tuổi trẻ tài cao.
              Té xuống đất , vỡ cái mông rồi.

              Comment


              • #22
                Lại để tôi kể chuyện nhé:

                Có công nghệ "cùi" đến mức cao thủ chán không thèm làm, và cao thủ lại hay mất ngủ... Nên cao thủ nghĩ ra cái máy làm thay mình, dù chỉ dùng "hàm nội suy" đã đủ thay đổi "cả thế giái".

                Mà máy thì rất đơn giản, có thể tinh chỉnh đến hệ số phần nghìn.

                Chỉ là còn nhiều thấp thủ chưa nhìn thấy, lại tưởng là chưa có trên đời. Nên mồm chữ O mắt chữ A.

                Nên trưởng bản đang luyện công "ư a" là đã qua lớp vỡ lòng rồi. Rất mong có nhiều trưởng bản như vậy, chứ đừng bảo thủ nghĩ "vi na mít" chẳng biết gì.

                Biết thì ư cũng được, a cũng xong. Có cả một quyển bằng chứng luôn.

                Còn dìm hàng là tôi ghét lắm. Lăn lộn cả đời cũng "share" rồi. Ai có kinh qua thì chỉ vẽ cho lứa sau đỡ "ngố".

                Chứ cái công nghệ gọi là "cốt lõi" thì cũng giống như việc hàng sáng tôi ngủ dậy rồi làm thôi, khi đã hiểu nguyên lý.
                Đêm nay tớ không ngủ - ngày mai tớ ngủ bù

                Comment


                • #23
                  Tôi còn đoán chắc, chủ "thớt" này làm cho cty abc mà tôi cũng biết.

                  Họ có đủ dây chuyền xyz... kể cả hàn nhúng tự động.

                  Họ chỉ thiếu cái QC nên lên đây hỏi. Anh em ta thật là tốt bụng với họ quá mà.
                  Đêm nay tớ không ngủ - ngày mai tớ ngủ bù

                  Comment


                  • #24
                    Nguyên văn bởi nhathung1101 Xem bài viết
                    Tôi còn đoán chắc, chủ "thớt" này làm cho cty abc mà tôi cũng biết.
                    Họ có đủ dây chuyền xyz... kể cả hàn nhúng tự động.
                    Họ chỉ thiếu cái QC nên lên đây hỏi. Anh em ta thật là tốt bụng với họ quá mà.
                    Thế á. Tôi cũng thích mấy thứ đó.
                    Ngày trước tôi cũng nhặt được cái máy hàn nhúng bị hỏa hoạn, cháy sạch tất cả, chỉ còn lại đúng phần sắt.
                    Sau ba ngày, anh em nó cạo gỉ, sơn vỏ lại xinh xắn. Việc còn lại, tôi mất 5 ngày, thiets kế ra cái mạch vận hành cho nó. Cũng chạy ra chạy vào sấy, nhúng, thổi nguội , trả hàng. Cũng chả hiểu mình làm thế nào mà không PLC, không Vi xử lý, thế mà vận hiện số, vẫn đếm, vẫn hành trình, vẫn re sét, vẫn tắt khẩn được. Mà nó cũng kỳ cục là đang vận hành mà mình cố ý sập át bất thường, thì nó cũng không bị hóc cơ

                    Còn các loại máy quấn dây, ở đây bán nhiều, không phải là quá đắt. Thế nhưng mà đúng cái việc mà tôi cần làm thì các cái máy ấy lại không đáp ứng được. Cũng có thể ở đâu đó có loại đáp ứng được việc của mình nhưng mình chưa biết.
                    Lại phải quay ra tính tự chế. Còn đúng 2% nữa nhưng mà cứ bận việc O tròn với O vỡ nên chưa làm được.
                    Chuyên làm các mạch điện tử bí hiểm và kỳ quặc .
                    nguyendinhvan1968@gmail.com

                    Mobil : 0903 252 168 Chỉ gọi từ 09 giờ đến 17 giờ . Từ 18 giờ ngoài vùng phủ sóng

                    Comment


                    • #25
                      Nguyên văn bởi nguyendinhvan Xem bài viết

                      Lại phải quay ra tính tự chế. Còn đúng 2% nữa nhưng mà cứ bận việc O tròn với O vỡ nên chưa làm được.
                      Còn 2% là ngon rồi. Lão bớt thời gian cho cái O méo rồi tập trung cho xong đi.

                      Chứ đừng để lâu cái lười nó tăng như lãi vay, khiến ta thành A Phủ đấy.
                      Đêm nay tớ không ngủ - ngày mai tớ ngủ bù

                      Comment

                      Về tác giả

                      Collapse

                      lamvu0677 Tìm hiểu thêm về lamvu0677

                      Bài viết mới nhất

                      Collapse

                      Đang tải...
                      X