Đọc bài của F mà tự dưng mình thấy lạc quan quá, yêu đời quá... Nhưng đến đoạn cuối thấy F tính "về hưu non" thì lại hơi thất vọng.
Thấy F lên kế hoạch cả cuộc đời mà mình thấy tủi quá...
Từ lúc lấy vợ, sinh con... mình chỉ thấy rằng: Nuôi con chỉ là chuyện đơn giản, dạy con mới khó khăn vô cùng. Và mình cũng nghe ở đâu đó: "Người cha tốt không phải là để lại cho con được bao nhiêu tiền, mà là để lại cho con được bao nhiêu kinh nghiệm sống".
Mà được như vậy, người cha phải biết làm bạn với con, biết san sẻ động viên, hướng cho con đến một cuộc sống cao đẹp...
Có ích gì không nếu ta để lại cho con cả núi tiền nhưng nó chỉ biết đập phá, nghiện ngập???
Xin lỗi anh em vì hơi lan man (tranh thủ vợ đi vắng í mà) Nhưng chắc ai cũng biết câu: "An cư lạc nghiệp". Hiểu thật sâu câu này mới thấy các cụ chí lý.
Vì vậy muốn hỏi thêm F rằng: F đã chuẩn bị được bao nhiêu cho tiền đồ sáng lạn như vậy? Nếu năm 2045 VN đuổi kịp TQ là TQ hiện giờ hay là TQ lúc đó? Liệu họ có đứng lại chờ chúng ta?
F có thấy các chính sách của ta đều đang "nhái" theo TQ? Vậy thì khoảng cách "công lực" của hai huynh đệ đồng môn này sẽ thế nào?
Mình chỉ thấy rằng, doanh nghiệp bên họ phục vụ dân họ rất chu đáo. Chất lượng sản phẩm làm cho dân họ yên tâm tiêu dùng... Đó mới là thành công thực sự.
Còn ở ta thì sao? Vẫn mang nặng tính ăn xổi ở thì, chộp giật, bóc ngắn cắn dài... Để lấy được lòng tin của người tiêu dùng quả là thiên nan vạn giải.
Chắc ai cũng biết chuyện "rùa và thỏ". Đúng là chậm mà chắc thì vẫn hơn, nhưng con rùa đó phải có định hướng đúng và kiên trì với định hướng đó thì mới thành công được.
Và nên học của thằng Tàu câu này: "Tiên hạ thủ vi cường".
Nếu không bắt đầu từ bây giờ thì quá muộn... E rằng ngoài việc lắp ráp thì anh em chẳng biết làm gì hơn.
Mong F sớm thành công để anh em được nhờ
Thấy F lên kế hoạch cả cuộc đời mà mình thấy tủi quá...
Từ lúc lấy vợ, sinh con... mình chỉ thấy rằng: Nuôi con chỉ là chuyện đơn giản, dạy con mới khó khăn vô cùng. Và mình cũng nghe ở đâu đó: "Người cha tốt không phải là để lại cho con được bao nhiêu tiền, mà là để lại cho con được bao nhiêu kinh nghiệm sống".
Mà được như vậy, người cha phải biết làm bạn với con, biết san sẻ động viên, hướng cho con đến một cuộc sống cao đẹp...
Có ích gì không nếu ta để lại cho con cả núi tiền nhưng nó chỉ biết đập phá, nghiện ngập???
Xin lỗi anh em vì hơi lan man (tranh thủ vợ đi vắng í mà) Nhưng chắc ai cũng biết câu: "An cư lạc nghiệp". Hiểu thật sâu câu này mới thấy các cụ chí lý.
Vì vậy muốn hỏi thêm F rằng: F đã chuẩn bị được bao nhiêu cho tiền đồ sáng lạn như vậy? Nếu năm 2045 VN đuổi kịp TQ là TQ hiện giờ hay là TQ lúc đó? Liệu họ có đứng lại chờ chúng ta?
F có thấy các chính sách của ta đều đang "nhái" theo TQ? Vậy thì khoảng cách "công lực" của hai huynh đệ đồng môn này sẽ thế nào?
Mình chỉ thấy rằng, doanh nghiệp bên họ phục vụ dân họ rất chu đáo. Chất lượng sản phẩm làm cho dân họ yên tâm tiêu dùng... Đó mới là thành công thực sự.
Còn ở ta thì sao? Vẫn mang nặng tính ăn xổi ở thì, chộp giật, bóc ngắn cắn dài... Để lấy được lòng tin của người tiêu dùng quả là thiên nan vạn giải.
Chắc ai cũng biết chuyện "rùa và thỏ". Đúng là chậm mà chắc thì vẫn hơn, nhưng con rùa đó phải có định hướng đúng và kiên trì với định hướng đó thì mới thành công được.
Và nên học của thằng Tàu câu này: "Tiên hạ thủ vi cường".
Nếu không bắt đầu từ bây giờ thì quá muộn... E rằng ngoài việc lắp ráp thì anh em chẳng biết làm gì hơn.
Mong F sớm thành công để anh em được nhờ
Comment