Nếu đây là lần đầu tiên đến với Điện Tử Việt Nam, bạn có thể đọc phần Hỏi đáp bằng cách nhấn vào liên kết. Có thể bạn cần đăng kí trước khi có thể gửi bài . Để bắt đầu xem bài viết, chọn diễn đàn bạn muốn thăm dưới đây.
Teo Hẳn sang Pháp điều trị bệnh suyễn. Được một thời gian, hắn mail về cho vợ:
"Em oi, bac si bao benh suyen cua anh rat kho chua. Phai co long lon rung dot len bo vao nuoc uong moi khoi duoc. Nhung o day lai khong co long lon rung."
Nửa tháng sau, hắn nhận được bịch quà của nhà kèm theo thư vợ:
"Anh yêu! Em đã chờ nó rụng nhưng thấy lâu quá, nên nói chuyện với mấy đứa em gái. Cuối cùng mọi người quyết định cạo để gửi sớm cho anh. Mong anh sớm lành bệnh."
Đúng là bó tay với bác Hùng . Bài này đọc xong hiểu chết liền ah
Hehe, đúng là bác Nhà Thủng viết truyện cười có khi được đăng báo đấy chứ nhỉ . Hay ta làm một cái portal cho dientuvietnam chỉ để đăng truyện cười nhỉ .
tôi và bạn của Nhặt thùng( nhathung) đến nhà Nhặt thùng chơi.vì cửa cổng mởi nên chúng tôi vào tự nhiên.đi qua cửa sổ thấy vợ chồng Nhặt thùng nói chuyện với nhau:
-Anh ơi mạnh vào
-Phụ nữ các em thật khó chiều ,vừa nãy thì nói anh ơi nhẹ nhàng thôi Bây giờ còn đâu nữa mà lại giục "mạnh vào"-nhặt thùng gắt với vợ.
-không em nói là mạnh và ăn sẵn vào nhà mình chơi.
-chết rồi thu dọn chiến trường ngay.......
Nhất cần thiên hạ vô nan sự
Bách nhẫn gia trung hữu thái hòa
Một kỹ sư lập trình cưỡi con lạc đà cái đi trong sa mạc. Cứ mỗi lần kỹ sư muốn ấ...y con lạc đà thì nó lại bước đi nên kỹ sư khg "làm ăn" gì được.
Một hôm, KS bắt gặp một cô gái lạc đường bị khát nước gần chết. Sau khi cho cô gái uống nước, tỉnh lại cô gái muốn trả công người đã cứu mạng mình "Anh muốn em làm gì cho anh em cũng chấp nhận".
KS ta mừng quá: "Vậy thì nhờ em giữ hộ anh con lạc đà"!!!
Hai vợ chồng Phờ Lờ cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.
Phờ Lờ ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:
Sách mới cho nên phải đắt tiền!
Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:
Hôm nay xuất bản lần đầu tiên,
Phờ Lờ ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:
Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:
Em để cho anh giữ bản quyền !
Vài năm sau:
Cô vợ đọc:
Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Để sách mơ thêm giấc mộng lành
Phờ Lờ ngâm:
Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm
Cô vợ thanh minh:
Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay
Phờ Lờ lầu bầu:
Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi
Thằng hàng xóm hắng giọng sang:
Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem?
Nhà Thủng vốn vụng ăn nói đeo đuổi một cô gái. Bữa nọ, chàng mời được cô đi uống nước với mình. Họ đi đến một quán nước và gọi hai chai sữa tươi.
Nhà Thủng rất nhút nhát và anh ta không biết tìm chủ đề gì để nói với cô gái. Sau một hồi lâu im lặng, anh ta tình cờ nhìn thấy hình phác họa của con bò chai sữa bèn lấy hết cam đảm nói:
- Em… anh muốn nói… em có biết sự khác biệt giữa em và con bò không?
Cô gái rất ngạc nhiên:
- Anh nói gì kỳ vậy?
- Nó là… à… anh muốn nói… em đeo vòng tay nhưng con bò thì không… con bò đeo vòng cổ có cái chuông nhỏ…
Lời nhận xét của Nhà Thủng làm cô gái thẹn đỏ mặt. Cô đáp lại:
- Anh có nghĩ rằng là có vài điểm khác nhau giữa anh và con bò không?
- Không, anh không nghĩ thế.
- Dĩ nhiên là không rồi! - Cô gái trả lời đốp chát.
Một hôm ăn sẵn tập tành nghiên cứu tâm sinh lý của loại cào cào. Anh ta bắt một con, để trên giấy và hô to:
- Cào cào, nhảy!
Cào cào nhảy tung rồi lại rơi xuống tờ giấy. Anh ta lấy kéo cắt hai cẳng cào cào, để lại trên giấy và hô to:
- Cào cào, nhảy!
Lần này cào cào đứng im, không nhảy, nó nhìn láo lơ. Anh ta lấy giấy bút ghi một cách thận trọng: “Khi ta cắt hai cẳng của cào cào, nó sẽ trở nên… điếc”.
Tổng thống Mỹ Bill Cliton đến thăm và nói chuyện với các sinh viên ĐH Quốc Gia Hà Nội thông qua thông dịch viên bờ xờ ngóc. Bill kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để cô thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc cô gái chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, tổng thống cảm ơn cô gái kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi mà anh có thể chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Việt thế?
- Tôi nói với họ: “Ngài tổng thống vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên nào”.
Chí Phèo ra quán thì gặp Sờ Kỹ Bờ Loe (Sky_Blue) đang ngồi uống rượu. Chí Phèo hỏi:
- Sao trông mày buồn vậy?
Bờ Loe nghẹn ngào:
- Tao nghi vợ tao ngoại tình với thằng thợ điện tử... Tối qua tao về thì thấy mảnh nhựa thông trên giường. Trước giờ tao chỉ biết code chứ có sờ đến mỏ hàn đâu?
Chí Phèo chụp lấy chai rượu nốc một hơi rồi òa lên khóc. Bờ Loe ngạc nhiên:
- Mày sao vậy?
- Hic!... Tao thì nghĩ con Nở nhà tao ngoại tình với một con bò... Tối qua tao về thì thấy thằng chăn bò nằm dưới gầm giường.
Một hôm ăn sẵn tập tành nghiên cứu tâm sinh lý của loại cào cào. Anh ta bắt một con, để trên giấy và hô to:
- Cào cào, nhảy!
Cào cào nhảy tung rồi lại rơi xuống tờ giấy. Anh ta lấy kéo cắt hai cẳng cào cào, để lại trên giấy và hô to:
- Cào cào, nhảy!
Lần này cào cào đứng im, không nhảy, nó nhìn láo lơ. Anh ta lấy giấy bút ghi một cách thận trọng: “Khi ta cắt hai cẳng của cào cào, nó sẽ trở nên… điếc”.
Sau khi vào mạng Wiki, đọc bài về cào cào, Ăn Sẵn viết tiếp: "điều đó chứng minh rằng tai của cào cào nằm ở chân".
PS. Theo tài liệu về sinh vật học thì tai của cào cào nằm ở chân trước.
Hết Tiền Thì Tập Thiến Heo sau khi thiến con heo nọc bèn ra lệnh : " Nhảy nọc ! " . Con heo đứng trơ trơ dù kế bên là một chị heo nái vô cùng động tình hấp dẫn . Hết Tiền Thì Tập Thiến Heo bèn lấy giấy bút ra ghi thận trọng : " Khi ta thiến heo , nó sẻ trở nên điếc vì tai nó nằm ở hai trái dứng "
Tổng thống Mỹ Bill Cliton đến thăm và nói chuyện với các sinh viên ĐH Quốc Gia Hà Nội thông qua thông dịch viên bờ xờ ngóc. Bill kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để cô thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc cô gái chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, tổng thống cảm ơn cô gái kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi mà anh có thể chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Việt thế?
- Tôi nói với họ: “Ngài tổng thống vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên nào”.
Thủa hàn vi Chí Phèo sống ở nhà bá kiến nên cũng có biết chút it về chữ hán.một hôm Teo Hẳn đến nhờ Chí phèo làm cho bảng quang báo chỉ dẫn khách hàng.Teo hẳn yêu cầu:
-cậu phải làm cho tớ một bảng quang báo sao cho khách hàng phải ngạc nhiên và bất ngờ.dù cửa hàng nhà tớ ở trong ngõ nhưng họ cũng sẽ dễ dàng nhận ra.
-Bác yên tâm đi ,tôi sẽ làm một bảng quang báo pha thêm một số chữ hán cho nó uyên thâm .Khách hàng sẽ tới đông như chảy hội.-Chí pheo quảng cáo.và đúng ngày khai trương tôi sẽ tự tay đến nắp đặt cho bác.Teo hẳn yên tâm ra về.Đến ngày khai trương người ta nhìn thấy một bảng quang báo to ,xung quanh đèn led nháy loạn ở giữa hiện lên dòng chữ:ĐẾN CỬA HÀNG TEO HẲN MỜI QUÍ KHÁCH ĐI NỐI HẬU MÔN (cửa sau)
Nhất cần thiên hạ vô nan sự
Bách nhẫn gia trung hữu thái hòa
Thực ra, lỗi của hãng đó ( gọi là hãng vì không chỉ một model sản phẩm) là về phần cứng, ĐT tuy không biết về lập trình phần mềm nhưng cũng thấy rằng sẽ chẳng khó khăn gì đáng...
Đúng, nếu chú tâm thì chỉ cần mỗi tiếng Việt là đã khá đủ để làm đa số công việc thông thường, ở thời đại ngày nay khi tài liệu sách vở phương tiện thông tin liên lạc đã nhiều. Nhưng cũng chính ở thời nay giao lưu các nước nhiều...
Dạ cháu nghĩ chú dinh... cứ mạnh dạn gửi thư đi ạ, chú có thể gửi bằng văn bản in chuyển phát nhanh sẽ có giá trị hơn. Vấn đề chưa hẳn là cần hãng làm gì đó, mà chỉ đơn giản là mình cảm thấy nhẹ lòng vì đã làm những việc bản...
Những lần hắt hơi sổ mũi làm tôi mệt lã, phải dùng rượu uống để ngũ. Tôi cũng đang uống rượu 1 mình, viết vài dòng này cho em ( có lẽ dt chỉ bằng tuổi em tôi).
Dinh thuong dang đi vào vết xe đổ của tôi. Càng chứng minh, có...
Thiết nghĩ thi thoảng bác lên đây chia xẻ ít kinh nghiệm cũng vui rồi. Còn chuyện con người sinh lão bệnh tử là thường, sống cùng với quy luật đó thôi. Bqv nhớ trước đây bác từng kể về chuyện rang chì ô-xít bằng chảo để phục hồi bình điện, đấy cũng là thành quả đáng nể phục ở thời kỳ thiếu thốn đó.
Uống rượu 1 mình, thấy trang này nhớ lại cách đây vài chục năm hàn thiếc với inox cực kỳ khó, phải dùng acid Hcl tác dụng lên kẻm Zn để có Zncl2 làm thuốc trợ hàn, lúc đó làm gì có acid Hcl và thuốc trợ hàn?
Comment