Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Mùa hè đến rồi

Collapse
X
 
  • Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #61
    nhà em cũng có hàng rào râm bụt và có nhiều trò với nó lắm đặt biệt chơi đám cưới
    chọn 2 đứa làm cô dâu chú rể lấy cánh hoa râm bụt dán vào mặt chúng làm lồng đèn thổi bong bóng thổi kèn lá chuối rước cô dâu về nhà chú rể sau đó lấy lon sửa bò trộm mẹ tí gạo nấu cơm đám cưới cơm sống mà vẫn ăn
    hồi đó trẻ con nông thôn còn dại lắm hôm đó đi dọc bờ sông lượm dc cái bcs (chưa dùng) cả bọn không biết cái chi thì có thằng nói
    cái nớ là cái bong bóng Pháp đó bong bóng Pháp dầy hơn bong bóng Việt Nam thế là thổi nhưng không lên dc về nhà lấy bơm bơm lên chơi cả ngày vẫn không bể đúng là bong bóng pháp có khác đến bây h tụi nó vẫn gọi cái đó là bong bóng pháp
    rồi coi tivi quảng cáo bvs siêu thấm nó lấy nước nực màu xanh đổ vào và không trào ngược ra thì có đứa mới phát biểu
    tau biết rồi cái ny để hút mục viết máy khỏi lem tay đó
    thế là ngày mai nó mua đâu ra 1 bì chia nhau bỏ trước bàn học đến khi cô giáo vào bưa luôn
    kiếm của kiếm khách , bút của văn nhân , chân của vũ giả , giọng ca của ca nữ , đấu chí của anh hùng , mỏ hàn của thợ điện . đều giống nhau ở 1 điểm là:
    đến chết mới buông tay

    Comment


    • #62
      Nguyên văn bởi huukhanh Xem bài viết
      nhà em cũng có hàng rào râm bụt và có nhiều trò với nó lắm đặt biệt chơi đám cưới
      chọn 2 đứa làm cô dâu chú rể lấy cánh hoa râm bụt dán vào mặt chúng làm lồng đèn thổi bong bóng thổi kèn lá chuối rước cô dâu về nhà chú rể sau đó lấy lon sửa bò trộm mẹ tí gạo nấu cơm đám cưới cơm sống mà vẫn ăn
      hồi đó trẻ con nông thôn còn dại lắm hôm đó đi dọc bờ sông lượm dc cái bcs (chưa dùng) cả bọn không biết cái chi thì có thằng nói
      cái nớ là cái bong bóng Pháp đó bong bóng Pháp dầy hơn bong bóng Việt Nam thế là thổi nhưng không lên dc về nhà lấy bơm bơm lên chơi cả ngày vẫn không bể đúng là bong bóng pháp có khác đến bây h tụi nó vẫn gọi cái đó là bong bóng pháp
      rồi coi tivi quảng cáo bvs siêu thấm nó lấy nước nực màu xanh đổ vào và không trào ngược ra thì có đứa mới phát biểu
      tau biết rồi cái ny để hút mục viết máy khỏi lem tay đó
      thế là ngày mai nó mua đâu ra 1 bì chia nhau bỏ trước bàn học đến khi cô giáo vào bưa luôn
      đọc truyện của bác mắc cười quá, rồi cô giáo làm sao cơ
      SĐt: 01238004961

      Comment


      • #63
        Nguyên văn bởi tai_computer Xem bài viết
        Mình nhớ lúc còn nhỏ mình rất thích bắn chim. Tự làm 1 cái dàn thun thế là ngày nào cũng vậy len len trong cây bắn chim, bắn lâu lắm nha cuối củng bắn được 1 con trúng ngay cánh nên bay hôk được mình bắt về thấy tội quá (lúc đó hôk biết sao mà thương con chim dữ lắm) cho nó ăn thức ăn nó không ăn chỉ ăn các loại trái cây. thế là mình ngày nào cũng tìm trái cây như (chùm bao, trái mua mua, chuối) về cho nó ăn mình nhớ lúc đó không có gì cho nó ăn hết không biết làm sao cuối cùng mình rình rình ăn trộm dưa hấu của người ta trồng gần nhà cho nó ăn.

        Lớn lên 1 tý thì nhà ba mẹ mua 2 con trâu về nuôi. Lúc mới mua thì nó nhỏ xíu cứ canh đi học chạy nhanh về để cưỡi nó. Mà hôk biết sao 2 con trâu lúc đầu nhỏ vậy 2 anh em mỗi thằng xí 1 con khi lớn lên con mình lúc nào cũng nhỏ con hơn con thằng em nhưng tính con trâu lại hiền, mập, còn của thằng em thì lớn xương nhưng ốm hơn, ương ngạnh lắm. Mấy con trâu sau đều vậy cả
        Mình có thể leo lên lưng nó mà cưỡi cho nó chạy tới con trâu này hay con trâu kia như cưỡi ngựa á. Lúc nó lơn lên phải bán mình khóc sưng cả mắt.
        sao giống con gái dữ vầy nè trời

        Comment


        • #64
          Nguyên văn bởi phuongnh Xem bài viết
          Mình hồi nhỏ chơi trò khám bác sĩ với con nhỏ trong xóm..............giờ lớn rồi mỗi khi gặp nhau nhắc lại mắc cở quá hihihi
          Nguyên văn bởi huukhanh Xem bài viết
          hồi đó trẻ con nông thôn còn dại lắm hôm đó đi dọc bờ sông lượm dc cái bcs (chưa dùng) cả bọn không biết cái chi thì có thằng nói
          cái nớ là cái bong bóng Pháp đó bong bóng Pháp dầy hơn bong bóng Việt Nam thế là thổi nhưng không lên dc về nhà lấy bơm bơm lên chơi cả ngày vẫn không bể đúng là bong bóng pháp có khác đến bây h tụi nó vẫn gọi cái đó là bong bóng pháp
          rồi coi tivi quảng cáo bvs siêu thấm nó lấy nước nực màu xanh đổ vào và không trào ngược ra thì có đứa mới phát biểu
          tau biết rồi cái ny để hút mục viết máy khỏi lem tay đó
          thế là ngày mai nó mua đâu ra 1 bì chia nhau bỏ trước bàn học đến khi cô giáo vào bưa luôn
          Thua cả trẻ con lớp 1 bây giờ. Hix.

          Bọn tôi thì thổi cái "bong bóng" lên rồi treo lên nóc cái nhà 2 tầng duy nhất trong xóm để làm đích ngắm, đua nhau bắn dàn thun.
          Bắn cả gần 2 tiếng sau mới nổ.
          Chưa đỗ tú tài, nên vẫn còn phải đi học.

          Comment


          • #65
            Nguyên văn bởi HTTTTH Xem bài viết
            Thua cả trẻ con lớp 1 bây giờ. Hix.

            Bọn tôi thì thổi cái "bong bóng" lên rồi treo lên nóc cái nhà 2 tầng duy nhất trong xóm để làm đích ngắm, đua nhau bắn dàn thun.
            Bắn cả gần 2 tiếng sau mới nổ.
            lúc nhỏ em cũng thấy mà sợ, ko dám chơi xé bao khám phá thấy có nước rồi nhanh chân chạy đi vứt!

            Comment


            • #66
              tuổi thơ của mọi người,của ngày xưa,thật tuyệt !!!
              Vũ Kiên. Xã Hiền ninh - Huyện Sóc sơn - TP Hà nội

              Comment


              • #67
                Còn nhớ có 1 năm đó nước ngập tràn cả vào nền nhà luôn kéo dài cả 2 tuần thì nước mới rút, mà nghĩ cũng hay, nước ngập cả đường đi vậy mà chạy xe đạp không ai bị té. Làm như họ nằm lòng từng mét của con đường cứ cho xe chạy từ từ nhận dạng từ những ngôi nhà cái bờ cao không bị nước ngập để biết chỗ nào là ổ voi, ổ gà mà chạy. Khi nước rút là
                miền quê mình xuất hiện đĩa. Nó đeo trên lưng trâu có con dài cả gan tay. Hix hix bây giờ còn sợ có lần ba mình dùng kìm rứt đĩa từ lưng trâu ra nghe xựt xựt bỏ từng con vào chai. Tối ngủ nằm mơ lá ó lên rồi sợ đĩa từ đó. Mỗi lần đi dắt trâu là chạy thật nhanh ra trâu bắt kể bùng sình văng tứ tung, rồi leo lên lưng trâu về nhà. Có 1 ngày hôm đó như thường lệ ra dắt trâu thầm nghĩ " Đĩa là gì mà mình sợ ta, lúc trước mình còn bắt đĩa mà sao giờ sợ nó, thấy nó cũng bình thường mà, thôi quyết ko sợ địa, ko sợ địa" vừa nghĩ dậy vừa cuốn dây trâu. Cuốn đến đoạn cuối ngay cây nọc thì nắm cây nọc lên ngay chỗ đoạn dây buộc cây nọc có con đĩa bám vào đó mà nắm ngay chỗ đó luôn mới ác. Có cảm giác là nắm con đĩa thế là quăng cả đống dây vừa la làng vửa chạy vào bờ. Hix hix tới bây giờ không dám đụng đến con đĩa.

                Comment


                • #68
                  Cái trò làm đám cưới trẻ con, đánh má hồng bằng hoa dâm bụt, rồi lấy gạo bỏ vào lon nấu "cơm", trong "nhà" có "cha", có "mẹ"... không ai bày nhưng trẻ con ở đâu cũng chơi như vậy cả, nhỉ.

                  Nói về đỉa, nó nhũn nhũn mà lại ngọ nguậy, ghê ghê, nhỉ. Nhưng tôi không sợ đỉa. Đơn giản vì tôi ở vùng không có đỉa. Nhưng nơi tôi đi học cấp 3 (THPT) thì nhiều đỉa. Tuy nhiên, riết rồi quen, không sợ. Tôi còn khua chân xuống ruộng cho đỉa bám rồi đem lên đi dọa mấy bạn gái. Chỉ cần nhổ nước miếng ra tay rồi cầm lấy giữa con đỉa dứt ra là được, mà nó không cắn mình. Nhưng sau khi dứt con đỉa ra, thể nào tôi cũng bị rùng mình một cái thật mạnh.

                  Có lần tôi thấy một con trâu bị đỉa cắn ngay bụng. Con đỉa hút máu no to như quả chuối, không còn bám được bằng cả hai đầu nữa. Nó buông cái giác bám ở đuôi ra, lủng lẳng ở bụng trâu, nhìn ngang trông như con trâu đó có hai cái "trym" .
                  Chưa đỗ tú tài, nên vẫn còn phải đi học.

                  Comment


                  • #69
                    Tụi tôi đá bóng. Bóng là trái bưởi. Mới đầu hè thì bưởi còn bé, nhưng tròn, cuối hè nó không còn tròn nữa. "Bóng" đó được đem nướng cho mềm để đá khỏi đau chân, rồi bọc giẻ ra ngoài cho đủ to. Lấy dây bẹ chuối buộc bên ngoài. Anh tôi rất khéo tay, buộc dây đan các nút với nhau đều và đẹp lắm, trông xa như quả bóng da.
                    Bọn tôi quần thảo với quả bóng bưởi đó, nhưng tôi yếu nên không đá được cú nào. Tôi ôm quả bóng chạy về, không cho chúng bạn đá. Lý do: Anh tao buộc dây thành quả bóng chứ, tại sao không "nhường" cho tao đá vài nhát ???
                    Thằng bạn thân nhất đến "điều đình", tôi không chịu. Cuối cùng cả lũ đi kiếm quả bưởi khác, về nướng lên, bọc vải, đem ra đá vui vẻ. Chúng không cho tôi xem cái đoạn nướng bưởi và buộc dây bọc giẻ, không cho vào sân, không đá vào quả bóng của tôi lăn vào sân... nói chung là cô lập tôi. Gần 1 tuần sau chúng mới cho tôi chơi cùng. Một bài học cho thói "đành hanh". Hóa ra "chiêu" này là do anh tôi bày cho tụi nó.
                    Chưa đỗ tú tài, nên vẫn còn phải đi học.

                    Comment


                    • #70
                      Ở thành phố không có dế để bắt,muốn đá dế phải mua.
                      Những con dế to,người bán cho vào cái hộp diêm,hột xoài khô và đặt tên là dế hộp quẹt,dế hột xoài.

                      Tôi và thằng em trai không có tiền để mua,mua các con dế mất 1 chân mà to (mua chưa bằng 1/2 giá tiền) về đá "bắt xác" với tụi bạn.Kết quả anh em tôi có được hơn chục con dế lành lặn không què,tối về gáy vang,ba tôi không ngủ được,thả tất cả ra đường.Chiều đi học về,không thấy dế,thằng em tôi khóc quá chừng.Từ đó xóm tôi có tên dế mới là dế Tôn Tẩn (dế mất 1 chân.)

                      Comment


                      • #71
                        Nguyên văn bởi HTTTTH Xem bài viết
                        Tụi tôi đá bóng. Bóng là trái bưởi. Mới đầu hè thì bưởi còn bé, nhưng tròn, cuối hè nó không còn tròn nữa. "Bóng" đó được đem nướng cho mềm để đá khỏi đau chân, rồi bọc giẻ ra ngoài cho đủ to. Lấy dây bẹ chuối buộc bên ngoài. Anh tôi rất khéo tay, buộc dây đan các nút với nhau đều và đẹp lắm, trông xa như quả bóng da.
                        Bọn tôi quần thảo với quả bóng bưởi đó, nhưng tôi yếu nên không đá được cú nào. Tôi ôm quả bóng chạy về, không cho chúng bạn đá. Lý do: Anh tao buộc dây thành quả bóng chứ, tại sao không "nhường" cho tao đá vài nhát ???
                        Thằng bạn thân nhất đến "điều đình", tôi không chịu. Cuối cùng cả lũ đi kiếm quả bưởi khác, về nướng lên, bọc vải, đem ra đá vui vẻ. Chúng không cho tôi xem cái đoạn nướng bưởi và buộc dây bọc giẻ, không cho vào sân, không đá vào quả bóng của tôi lăn vào sân... nói chung là cô lập tôi. Gần 1 tuần sau chúng mới cho tôi chơi cùng. Một bài học cho thói "đành hanh". Hóa ra "chiêu" này là do anh tôi bày cho tụi nó.
                        Nói về đá banh, hồi đó đứa nào có được trái banh nhựa là xa xỉ lắm rồi. Gần nhà tôi có một ngôi chùa có sân rất rộng, sân chùa cũng là nơi chứng kiến nhiều trận cầu nảy lửa giữa các đội "Xóm trong và xóm ngoài" hoặc "xóm trên và xóm dưới", Nghĩ lại mà mắc cười vì cách phân biệt "Xóm trong, ngoài, trên, dưới" của tụi trẻ con chúng tôi.

                        Nói về trái banh:

                        Xa xỉ nhất là banh nhựa, nhớ năm đó học lớp 5 trường làng, được đi thi học sinh giỏi cấp Huyện, cả trường 8 đứa đi thi chỉ có 1 mình thi đậu, phần thưởng cho "chiến công" đó là một trái banh nhựa to nhất thời bấy giờ, nó là một "tài sản" lớn nên bọn trẻ trong xóm rất thèm thuồng, suốt ngày bám theo rủ đi đá banh. Nhưng đâu dễ dàng như vậy, trước khi cho tụi nó đá thì phải qua vài vòng sơ tuyển và đóng phí hẳn hoi . Sơ tuyển ở đây là kiểm tra móng chân, Thằng nào móng chân dài thì không được đá, nguyên nhân rất đơn giản là "Móng chân dài đá thủng banh tao" . còn đóng phí thì chủ yếu là dụ tụi nó mua kẹo cho mình ăn thôi (Món kẹo hồi đó chủ yếu là Kẹo Ú - Một thứ kẹo làm bằng đường dẻo với gừng, hình dáng giống như cai bánh ú, bên ngoài tãm bột màu trắng để các viên kẹo khỏi dính vào nhau)

                        Loại banh thứ 2: gọi là "Banh gùi" là loại banh được quấn bằng bẹ chuối khô, xé ra từng sợi ở giữa thì "gùi" thành đống hình cầu sau đó lấy sợi quấn xung quanh để thành trái banh - Đây là loại banh thông dụng nhất và bọn mình thường chơi, bởi đơn giản là chỉ tốn công không tốn tiền, không bị thủng hay xì hơi như banh nhựa, lại rất nhẹ và đá rất êm chân . quy mô đội bóng cũng không tầm thường, có tên hẳn hoi, Ví dụ như "Đội banh gùi xóm trong", "Đội banh gùi xóm ngoài"... nghe rất kêu và rất tự hào ... ọe

                        Loại banh thứ 3: "Banh su" là banh được làm từ mủ cây cao su, banh này chế tạo rất kỳ công và đòi hỏi "kỹ thuật" khéo léo. trước tiên phải lên rừng cao su, lấy 2 cái tô loại dùng để hứng mũ cao su, đem vệ sinh sạch sẽ, chặt vào cây cao su cho chảy mủ ra, tráng một lớp mỏng lên 2 cái tô, chờ khô, sau đó cứ tráng tiếp nhiều lần cho đến khi đủ dày, gỡ ra và dán 2 cái tô lại với nhau (Cũng dán bằng mủ cao su), chừa một cái lỗ để thổi hơn vào, như vậy là có một trái bóng thô. chẳng khác gì cái bong bóng nhưng dày và đàn hồi hơn gấp nhiều lần. Sau đó còn phải qua công đoạn nữa là tráng thêm nhiều lớp bên ngoài như cách trước, hoặc làm biến thì dùng dây cao su (cao su chảy mũ đông lại thành sợi dài 20-50cm) quân xung quanh, và như vậy là có một trái banh bằng cao su loại tốt nhất thế giới. cao su 100% thiên nhiên nên đàn hồi rất kinh. đá vô dây kẽm gai vô tư mà không sợ thủng.

                        Loại banh thứ 4: đây là loại đặc biệt, không phải lúc nào cũng có, muốn có nó thì phải chờ những dịp nhà có đám giỗ hay ngày tết, làm thịt một con heo thì mới có được "trái Banh Heo". Làm thịt heo thì tụi tôi xúm lại chờ lấy cái "bóng heo" - Bóng heo là cái bọng đái của con heo, ban đầu lấy ra thì rất dày, có kèm theo cái cuống (Đường tiểu) để sau này thổi hơi vào đó. Để dùng bóng heo là bóng đá thì phải qua công đoạn xử lý mà thường thì quá sức với tụi nhóc con. Phải dùng muối hột trộn nhiều vào cái thau, bỏ bóng heo vào và nhồi (giống như giặt đồ) cho đốn khi bong hết nhầy nhụa bên ngoải và làm cái bóng heo nhũn ra, rửa sạch, thổi hơi hoặc dùng ống bơm xe đạp bơm càng căng càng tốt, to nhất có thể rồi cột chặt vòi đm đi phơi. nếu trời nắng gắt thì cái bóng heo sẽ khô sau 3 ngày. kết quả là có được trái banh rất dai và bền, tuy nhiên cái cuống chưa khô hẳn nên có mùi thum thủm... nhưng tiếc thay nó là trái banh hình bầu dục chứ không phải hình tròn.
                        Last edited by TMe; 09-06-2012, 13:39.

                        Comment


                        • #72
                          E thì chả có nhiều kỉ niệm, chỉ có trốn ngủ trưa, đi lặn lội ngoài kênh ngoài sông, bé nhà có 1 con trâu, e chăn đc vào buổi. Nhớ có lần để trâu nó ăn lúa người ta, bị bố em cho cái tát, giờ vẫn nhớ cảm giác bị ăn bạt tai, Ôi choáng làm sao. Nhớn tí nữa thì chơi ác hơn, hồi tiểu học thì cứ học về là rủ nhau cỡi lên lưng nhau mà giả ngựa, đạp nhau bằng sống bằng chết, tối òm mới về nhà. Rồi là đào le bới sắn, rồi mót khoai. Hic. Hè thì có dính ve, bắt chuồn chuồn, đá bóng, làm kiếm tre, chia bè mảng đuổi chém nhau ngoài đường, cái này đáng sợ nhất đó. Mỗi trận oánh nhau kiểu gì tay chân cũng sưng vì bị kiếm tụi nó phang vào. Nhớ cò lần chơi trò đuổi nhau trên các lò gạch đã đốt xong( nguội roài chứ ko nóng đâu, nóng thì thành thịt nướng hết), ko hiểu tổ sư đứa nào lại căng cái dây phơi quần áo bằng loại dây đồng mạ màu đen xì, đang đuổi hăng, e phi thân em nhày từ trên cao xuống, thế đếch nào cái dây đó vắt đúng vào mũi, thế là nó hất ngược cái mũi tội nghiệp của em lại, và mặc định máu mũi em nó tranh nhau ra ngoài. Sợ về nhà U mắng, lò dò ra bờ kênh, lấy nước kênh rửa mũi , đỡ máu rồi lóc cóc đi về. Ko tuổi thơ ai là ko đổ máu các bác nhỉ.


                          Add: 97 Quán Nam - Lê Chân - Hải Phòng.
                          Tel: 031 518648 Phone: 0904 283 505

                          Comment


                          • #73
                            Nguyên văn bởi hoangdai Xem bài viết
                            E thì chả có nhiều kỉ niệm, chỉ có trốn ngủ trưa, đi lặn lội ngoài kênh ngoài sông, bé nhà có 1 con trâu, e chăn đc vào buổi. Nhớ có lần để trâu nó ăn lúa người ta, bị bố em cho cái tát, giờ vẫn nhớ cảm giác bị ăn bạt tai, Ôi choáng làm sao. Nhớn tí nữa thì chơi ác hơn, hồi tiểu học thì cứ học về là rủ nhau cỡi lên lưng nhau mà giả ngựa, đạp nhau bằng sống bằng chết, tối òm mới về nhà. Rồi là đào le bới sắn, rồi mót khoai. Hic. Hè thì có dính ve, bắt chuồn chuồn, đá bóng, làm kiếm tre, chia bè mảng đuổi chém nhau ngoài đường, cái này đáng sợ nhất đó. Mỗi trận oánh nhau kiểu gì tay chân cũng sưng vì bị kiếm tụi nó phang vào. Nhớ cò lần chơi trò đuổi nhau trên các lò gạch đã đốt xong( nguội roài chứ ko nóng đâu, nóng thì thành thịt nướng hết), ko hiểu tổ sư đứa nào lại căng cái dây phơi quần áo bằng loại dây đồng mạ màu đen xì, đang đuổi hăng, e phi thân em nhày từ trên cao xuống, thế đếch nào cái dây đó vắt đúng vào mũi, thế là nó hất ngược cái mũi tội nghiệp của em lại, và mặc định máu mũi em nó tranh nhau ra ngoài. Sợ về nhà U mắng, lò dò ra bờ kênh, lấy nước kênh rửa mũi , đỡ máu rồi lóc cóc đi về. Ko tuổi thơ ai là ko đổ máu các bác nhỉ.
                            bác dân hải phòng mà ,đổ máu là chuyện nhỏ
                            Trái đất luôn tròn vì vậy bạn chẳng thể nào nhìn thấy phía cuối con đường đi...
                            Keep moving forward...

                            Comment


                            • #74
                              em sẽ kể về 1 chuyện xém chết nửa nhé chuện này là lụt lịch sử năm 1999 Trận lũ lụt lịch sử làm ngập trắng 10 tỉnh, thành miền Trung, 595 người chết (Thừa Thiên - Huế: 352 người, Quảng Nam: 73 người), 41.846 ngôi nhà, 570 ngôi trường bị sụp và trôi. Tổng thiệt hại hơn 3.773 tỉ đồng
                              xóm em là 1 cụm dân cư nhỏ bên bờ sông An Cựu chỉ có vài chục nóc nhà xung quanh là ruộng
                              buổi sáng nước lụt khắp mọi nẻo đường xóm em đã thành 1 ốc đảo trong nhà mức mước cao hơn đầu người trong khi đó mì tôm có hạn nên phải di tản 1 số người lên vùng núi cao hơn ưu tiên phụ nữ trẻ em (vì người già chết cũng đành) thế là 10 người trên 1 chiếc thuyền nhôm 3 cây sào có 2 người đàn ông khỏe nhất chống sào trên thuyền có mẹ của em và em cuộc chạy lụt bắt đầu từ sáng vược 2km đến tối mới tới nơi trên đường đi em găp biết bao nhiêu con vật trôi theo mước lũ heo,bò,trâu,gà,vịt,chó,mèo lũ trẻ con cười nắc nẻ chỉ chỏ vui lắm
                              chỉ có người lớn biết rằng có 7 phần chết 3 phần sống 3 cây sào đã gẩy 2 cây chi còn 1 cay duy nhất cay này gẩy thì 10 mạng người theo nó luôn và sóng có thể lật thuyền bất cứ lúc nào may mà ông trời thương cuối cùng thuyền cũng cập bến
                              lúc đó đi như vậy là quết định mạo hiếm vì cano cứu hộ cũng không dám vượt 2 cây số ra cứu xóm em
                              kiếm của kiếm khách , bút của văn nhân , chân của vũ giả , giọng ca của ca nữ , đấu chí của anh hùng , mỏ hàn của thợ điện . đều giống nhau ở 1 điểm là:
                              đến chết mới buông tay

                              Comment


                              • #75
                                Đúng là hè đến rồi, bao kỷ niệm lại ù về, thích nhất là hè đến mùa gặt. Ôi đi bắt chuột về làm món chuột với xả ăn với bánh tráng ngon ơi là ngon.
                                --

                                Comment

                                Về tác giả

                                Collapse

                                HTTTTH Còi xương, miệng rộng, ngón tay to Tìm hiểu thêm về HTTTTH

                                Bài viết mới nhất

                                Collapse

                                Đang tải...
                                X