Nếu đây là lần đầu tiên đến với Điện Tử Việt Nam, bạn có thể đọc phần Hỏi đáp bằng cách nhấn vào liên kết. Có thể bạn cần đăng kí trước khi có thể gửi bài . Để bắt đầu xem bài viết, chọn diễn đàn bạn muốn thăm dưới đây.
Thế hóa ra bác cầm mỏ hàn từ 6h30 để cắn cho dễ suy nghĩ chế tạo mạch à. . Mình cũng thích công việc r&d. Chúc a e thức đêm nay vừa xem đá bóng vừa nghĩ ra mạch hay.
bác lại mỉa mai tôi rồi @@. đã cắm mỏ hàn là thi công bác ah (tiết kiệm điện là quốc sách mà) , còn vẽ và thiết kế là thời gian khác
Khoa học công nghệ mới là chìa khóa của sự phát triển!
Ngồi lì ở công ty đến giờ này chưa muốn về. Cũng ba xịch rồi mà chưa đâu đến đâu cả.
Lương tám củ. Đi làm cũng được 6 năm rồi. Hôm nay rong ruổi cả ngày ngoài đường. Đen quá.
Tiêu mất tầm 1 củ.
Nghĩ cảnh tiền kiếm ngày càng khó, mà tiêu như kiểu cho hà bá ăn này hãi quá.
Lại buồn.
Buồn vì muốn có ít vốn làm ăn năm 30 tuổi mà giờ vẫn ngày ngày vác cày đi cày.
Post lên đây. Hỏi chuyện xem có anh em nào cùng bầu tâm sự.
Kết hợp lại mở cái gì đó xem làm ăn được gì không.
Mình ở Hà nội nhé.
Làm sửa chữa bảo trì máy công nghiệp cũng tầm 4 năm, 2 năm làm bảo hành sản phẩm điện tử.
ai có chí hướng muốn hợp tác làm cái gì đó cho đỡ buồn.
Liên hệ với mình nhé
Ym: b1k462001
Bác lương vậy mà đã kêu buồn rồi sao? Em còn buồn hơn ấy chứ! năm nay 24 tuổi mà vẫn ăn bám bố mẹ, công việc thì không có. Cũng tính đến lúc lấy vợ thì phải làm được 1 cái gì đó, nhưng biết làm gì bây giờ khi trong tay không nghề ngỗng !
Các bác ở HN hôm nào cà phê trà đá đi. Em trước đây đi làm 2 năm, nhưng công việc ko liên quan đến mỏ hàn, chán quá, về học liên thông tiếp 2 năm, giờ còn vài tháng nữa là tốt nghiệp rồi, mà chưa biết xong thì ra làm gì đây, cái mình thích thì ko nuôi đc mình, làm trái nghề thì lại nhanh chán lắm.
Vạn sự khởi đầu nan cả mà các Bác.
Cứ bình tĩnh từ từ rồi kiểu gì khoai cũng nhừ
Còn nhớ cách đây 4 năm,khi em mới vè phòng kỹ thuật điện,hix hix lương 1 tháng chỉ có 1 củ 4,chán vãi.Với mức lương như vậy thì các bác bảo lấy cái gì bỏ vào mồm,con nói gì đến nuôi vợ và con,nhưng lần anh em cùng phòng rủ đi nhậu rù rất thích nhưng cứ phải nói là ko biết uống nên ko đi,hix dau hơn cả là anh em cứ nhiệt tình bảo đi(mày ko uống được thì ăn)lần 1 lần 2 cuối cùng đành nói thật hoàn cảnh với anh em,may thay ai cũng thông cảm ra ra quết định chung (miễn thuế cho thằng này)
Thấm thoát em cố trụ lại cuối cùng cũng được tăng lương và còn có đủ kinh nghiệm để nhận hợp đồng làm ngoài.Bây giờ lương cứng 4,5 củ còn lương phụ tầm chục củ,như vậy cũng đủ để nuôi con và vợ
Vậy nên cái gì nó cũng có số cả,cái gì cũng phải phấn đấu và kiên trì,mong rằng anh em ai rồi cũng có được công ăn việc làm ổn định và quý nhất là kinh nghiệm,dù lương ko cao nhưng nếu tay nghề vưng chắc và kiên trì trong cuộc sống cũng như cẩn thận,có trách nhiệm trong công việc thì kiểu gì cũng có ngày ta thành công
ANH EM CỐ LÊN THÀNH CÔNG Ở NGÀY MAI
Vạn sự khởi đầu nan cả mà các Bác.
Cứ bình tĩnh từ từ rồi kiểu gì khoai cũng nhừ
Còn nhớ cách đây 4 năm,khi em mới vè phòng kỹ thuật điện,hix hix lương 1 tháng chỉ có 1 củ 4,chán vãi.Với mức lương như vậy thì các bác bảo lấy cái gì bỏ vào mồm,con nói gì đến nuôi vợ và con,nhưng lần anh em cùng phòng rủ đi nhậu rù rất thích nhưng cứ phải nói là ko biết uống nên ko đi,hix dau hơn cả là anh em cứ nhiệt tình bảo đi(mày ko uống được thì ăn)lần 1 lần 2 cuối cùng đành nói thật hoàn cảnh với anh em,may thay ai cũng thông cảm ra ra quết định chung (miễn thuế cho thằng này)
Thấm thoát em cố trụ lại cuối cùng cũng được tăng lương và còn có đủ kinh nghiệm để nhận hợp đồng làm ngoài.Bây giờ lương cứng 4,5 củ còn lương phụ tầm chục củ,như vậy cũng đủ để nuôi con và vợ
Vậy nên cái gì nó cũng có số cả,cái gì cũng phải phấn đấu và kiên trì,mong rằng anh em ai rồi cũng có được công ăn việc làm ổn định và quý nhất là kinh nghiệm,dù lương ko cao nhưng nếu tay nghề vưng chắc và kiên trì trong cuộc sống cũng như cẩn thận,có trách nhiệm trong công việc thì kiểu gì cũng có ngày ta thành công
ANH EM CỐ LÊN THÀNH CÔNG Ở NGÀY MAI
Thôi thì kiên trì phấn đấu vậy. Ngồi than vãn chẳng được gì.
Vạn sự khởi đầu nan cả mà các Bác.
Cứ bình tĩnh từ từ rồi kiểu gì khoai cũng nhừ
Còn nhớ cách đây 4 năm,khi em mới vè phòng kỹ thuật điện,hix hix lương 1 tháng chỉ có 1 củ 4,chán vãi.Với mức lương như vậy thì các bác bảo lấy cái gì bỏ vào mồm,con nói gì đến nuôi vợ và con,nhưng lần anh em cùng phòng rủ đi nhậu rù rất thích nhưng cứ phải nói là ko biết uống nên ko đi,hix dau hơn cả là anh em cứ nhiệt tình bảo đi(mày ko uống được thì ăn)lần 1 lần 2 cuối cùng đành nói thật hoàn cảnh với anh em,may thay ai cũng thông cảm ra ra quết định chung (miễn thuế cho thằng này)
Thấm thoát em cố trụ lại cuối cùng cũng được tăng lương và còn có đủ kinh nghiệm để nhận hợp đồng làm ngoài.Bây giờ lương cứng 4,5 củ còn lương phụ tầm chục củ,như vậy cũng đủ để nuôi con và vợ
Vậy nên cái gì nó cũng có số cả,cái gì cũng phải phấn đấu và kiên trì,mong rằng anh em ai rồi cũng có được công ăn việc làm ổn định và quý nhất là kinh nghiệm,dù lương ko cao nhưng nếu tay nghề vưng chắc và kiên trì trong cuộc sống cũng như cẩn thận,có trách nhiệm trong công việc thì kiểu gì cũng có ngày ta thành công
ANH EM CỐ LÊN THÀNH CÔNG Ở NGÀY MAI
Bác này nói hay lắm
Nhưng mà bác ơi ở HN dễ "buồn" hơn so với các nơi khác, cứ đi ra đường là phải tiêu tiền rồi, em cũng lương 4 củ, đánh quả lẻ ở ngoài thi thoảng cũng đc trên dưới 10 củ, phấn đấu mỗi năm để dành lấy 50 củ để lấy vợ + làm ăn gì đó, mà giờ đã 2 năm ròi vẫn tay không bắt giặc
Khắp nơi "Buồn"
Ở Tây Bán Nhà có cầu thủ C.Ronaldo "buồn"
Ở Ăng Lê có Torres, Evra "buồn"
...
Ở ta, những người làm điện tử "buồn"
Mỗi nơi buồn một kiểu, người có một nỗi buồn riêng.
Như Chế Linh, đã buồn từ lâu: (bài "Đoạn buồn đêm mưa")
"Đêm nay trên phố mưa tơi bời,... BUỒN tênh trên gác xưa quạnh hiu
... Làm sao cho anh vui, còn ai cho em vui, bằng môi bên đôi môi, ôi tuyệt vời..."
Bạn đã là thành viên tích cực rồi, bạn đang buồn hay không buồn ?
Tôi thì chẳng biết buồn cho mình, chỉ buồn cho cái thói ăn xổi của nhiều người lớn khác... Mặc dù con họ có thiên tư về kỹ thuật, nhưng cứ tống nó vào trường học kinh tế để rồi xôi hỏng bỏng không. Xã hội thêm một kỹ sư kinh tế không hào hững với nghề và bỏ phí một "mầm non" về kỹ thuật.
Tôi buồn vì nhiều kỹ sư ra trường không kiếm được việc làm.
Tôi buồn vì nhiều người làm kỹ thuật đã bỏ nghề.
Tôi buồn, buồn hơn cả CR7, nhưng không làm gì được vì lực bất tòng tâm.
Đến học trò tôi cũng chẳng còn mà dạy. Buồn là phải thôi.
Nên tôi lên diễn đàn nhiều hơn để vui với các bạn ở đây. Thế mà vẫn có người ngáng đường vui của tôi, thế mới buồn.
e buồn vì cái led 3d của e lúc chạy lúc ko.Buồn vì cái tín hiệu Hall của đong cơ BLDC của e bị nhiệu nên ko đọc được tốc độ.
E buồn vì người e yêu đang buồn
Bạn đã là thành viên tích cực rồi, bạn đang buồn hay không buồn ?
Tôi thì chẳng biết buồn cho mình, chỉ buồn cho cái thói ăn xổi của nhiều người lớn khác... Mặc dù con họ có thiên tư về kỹ thuật, nhưng cứ tống nó vào trường học kinh tế để rồi xôi hỏng bỏng không. Xã hội thêm một kỹ sư kinh tế không hào hững với nghề và bỏ phí một "mầm non" về kỹ thuật.
Tôi buồn vì nhiều kỹ sư ra trường không kiếm được việc làm.
Tôi buồn vì nhiều người làm kỹ thuật đã bỏ nghề.
Tôi buồn, buồn hơn cả CR7, nhưng không làm gì được vì lực bất tòng tâm.
Đến học trò tôi cũng chẳng còn mà dạy. Buồn là phải thôi.
Nên tôi lên diễn đàn nhiều hơn để vui với các bạn ở đây. Thế mà vẫn có người ngáng đường vui của tôi, thế mới buồn.
Ở trường, ngành Điện tử thừa chỉ tiêu chuyển sang cho ngành kinh tế. Vào lớp dạy chỉ có chục học trò mà chẳng có "bóng hồng" nào. Mặc dù biết chắc các em gái theo nghiệp điện tử thì "sắc nước hương trời" thế nào rồi, nhưng muốn tìm 1 em làm thủ quỹ cũng không có.
Lớp như vậy, giống chùa Bà Đanh, thầy buồn, trò cũng chẳng vui.
Bây giờ sắp đến lúc khan hiếm lao động chuyên ngành kỹ thuật rồi, nhưng đến khi nào thì "gió sẽ đổi chiều"???
Ở trường, ngành Điện tử thừa chỉ tiêu chuyển sang cho ngành kinh tế. Vào lớp dạy chỉ có chục học trò mà chẳng có "bóng hồng" nào. Mặc dù biết chắc các em gái theo nghiệp điện tử thì "sắc nước hương trời" thế nào rồi, nhưng muốn tìm 1 em làm thủ quỹ cũng không có.
Lớp như vậy, giống chùa Bà Đanh, thầy buồn, trò cũng chẳng vui.
Bây giờ sắp đến lúc khan hiếm lao động chuyên ngành kỹ thuật rồi, nhưng đến khi nào thì "gió sẽ đổi chiều"???
Hì, khó cái là ngành công nghệ phát triển cần 2 yếu tố như trứng gà với con gà:
- Giáo dục phát triển
- Các công ty công nghệ phát triển, tuyển dụng, đào tạo nhân lực + đóng góp cho kinh tế, để cho công ty phát triển, đầu tư vào thì cần phải có nguồn nhân lực ổn định ... keke
À, sản phẩm họ thiết kế ra, họ yêu cầu mình chứng minh là sau chỉnh sửa thì 1 là gỡ jump cắm lại không hư mạch, 2 là gỡ jump thì 220Vdc vẫn dùng được led áp thấp 20V mà không hư led như mình báo, nên họ hiểu rõ mà....
Bài học kiểu trực tuyến dù là loại đơn giản bậc nhất cũng vẫn cần chú tâm. Chỉ bật tai nghe lên thì không có loại nào thấm nổi đâu. Cách hay hơn, dễ hơn là kiếm phim tiếng Anh nào đó xem, ban đầu bật phụ đề tiếng Việt, nghe và...
Ha ha !
Thay đổi cách nghĩ thì sẽ nghĩ ra.
.
.
.
Một thứ cần kiểm soát dòng + nhiệt + công suất tiêu tán. Nhưng lại dùng tư duy ổn áp. Làm sao mà giải quyết được.
Nó là mạch ổn dòng.
Vì thế các anh nước lạ không thèm quan tâm là phải....
Vì cứ phải chỉnh sửa cho mỗi dải điện áp, quên chỉnh thì hư chíp phải bảo hành nên em thấy bất tiện, mới cần cái mạch 1 dải áp cao dùng cho tất cả loại đèn đó bác!...
Mình thỉnh thoảng cũng làm việc với người nước ngoài nói tiếng Anh thì toàn ghép nhặt từ, cộng với quơ tay quơ chân để diễn tả, hix. Nỗi khổ là không biết cách để mô tả sự việc. Tôi muốn tìm các bài giảng tiếng anh nào phù hợp...
Trước khi có đủ thực lực thì chỉ làm vì mình thôi đừng nghĩ đến chuyện khác cái mạch toàn dãi tiện sử dụng nhưng tỷ lệ hư hỏng phải bảo hành cũng cao hơn ,lợi bất cập hại .
Comment