Thật kỳ lạ,con người chúng ta là "động vật" duy nhất trên thế giới này biết cảm nhận và biểu lộ các trạng thái cảm xúc "ai,bi,hỷ,lộ".Không những thế trong mỗi con người luôn tồn tại cái được coi như là động lực sống,là nguồn năng lượng chẳng khác nào Red Bull thứ thiệt và người ta gọi nó chung chung là niềm tin & hy vọng.
Giống như loài hoa Hướng Dương luôn hướng về phía mặt trời thì niềm tin & hy vọng luôn hướng con người tới những điều tốt đẹp nhất.
Niềm tin & hy vọng trong mỗi chúng ta hoàn toàn khác nhau.Những điều mà chúng ta tưởng là giống thật ra chỉ là sự "na ná" mà thôi.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng có những đám mây hồng,hay những ngày nắng đẹp mà còn có cả mưa giông bão táp, nhiều lúc còn kinh khủng hơn cả cơn bão cấp 12 giật trên cấp 12 ấy chứ.Thật may là có nhiều người kiên định vượt qua được vì họ luôn tin "sau cơn mưa trời lại sáng",nhưng cũng có số ít lại để cho cơn bão cuốn mình đi.Vì sao vậy???Đó sẽ là câu hỏi có nhiều câu trả lời để biện minh đấy.Và thường đại ý chung đều là vì họ không tin,hay mất lòng tin.Tôi sẽ không bình phẩm cách họ lựa chọn vì chính tôi cũng là 1 trong số đó mà thôi.Tôi có lẽ sẽ sống chẳng mục đích và mặc kệ mọi thứ như vậy nếu như tôi ko chứng kiến cảnh ông tôi chống lại bệnh tật như thế nào.Căn bệnh ung thư đã hút hết sức lực của ông,nhưng nó sẽ mãi mãi ko đánh gục được niềm tin & hy vọng sống của ông cho dù...nó mang ông đi mãi.Niềm tin đó như 1 ngôi nhà nhỏ nhưng vững chắc để vượt qua mưa bão.Niềm tin của tôi bắt đầu từ...niềm tin của ông.Nói thật tôi cảm phục những con người giầu nghị lực.Họ sống ko phí như tôi đã từng sống,họ sống với niềm tin với hy vọng ko thể dập tắt.Những người đó có thể chính là bạn hay những người giản dị xung quanh tôi.
Tôi mong mọi người ko nghĩ rằng tôi viết những điều này như 1 sự sáo rỗng,hay diễn thuyết mà hãy coi đó là dòng tâm sự.Đừng đánh mất niềm tin và hy vọng nhé!
Chúc các bạn mọi điều hạnh phúc!!!
Giống như loài hoa Hướng Dương luôn hướng về phía mặt trời thì niềm tin & hy vọng luôn hướng con người tới những điều tốt đẹp nhất.
Niềm tin & hy vọng trong mỗi chúng ta hoàn toàn khác nhau.Những điều mà chúng ta tưởng là giống thật ra chỉ là sự "na ná" mà thôi.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng có những đám mây hồng,hay những ngày nắng đẹp mà còn có cả mưa giông bão táp, nhiều lúc còn kinh khủng hơn cả cơn bão cấp 12 giật trên cấp 12 ấy chứ.Thật may là có nhiều người kiên định vượt qua được vì họ luôn tin "sau cơn mưa trời lại sáng",nhưng cũng có số ít lại để cho cơn bão cuốn mình đi.Vì sao vậy???Đó sẽ là câu hỏi có nhiều câu trả lời để biện minh đấy.Và thường đại ý chung đều là vì họ không tin,hay mất lòng tin.Tôi sẽ không bình phẩm cách họ lựa chọn vì chính tôi cũng là 1 trong số đó mà thôi.Tôi có lẽ sẽ sống chẳng mục đích và mặc kệ mọi thứ như vậy nếu như tôi ko chứng kiến cảnh ông tôi chống lại bệnh tật như thế nào.Căn bệnh ung thư đã hút hết sức lực của ông,nhưng nó sẽ mãi mãi ko đánh gục được niềm tin & hy vọng sống của ông cho dù...nó mang ông đi mãi.Niềm tin đó như 1 ngôi nhà nhỏ nhưng vững chắc để vượt qua mưa bão.Niềm tin của tôi bắt đầu từ...niềm tin của ông.Nói thật tôi cảm phục những con người giầu nghị lực.Họ sống ko phí như tôi đã từng sống,họ sống với niềm tin với hy vọng ko thể dập tắt.Những người đó có thể chính là bạn hay những người giản dị xung quanh tôi.
Tôi mong mọi người ko nghĩ rằng tôi viết những điều này như 1 sự sáo rỗng,hay diễn thuyết mà hãy coi đó là dòng tâm sự.Đừng đánh mất niềm tin và hy vọng nhé!
Chúc các bạn mọi điều hạnh phúc!!!
Comment