Các bác hẳn ai cũng có một cái nghề chính, ngoài ra điện tử là phụ, còn với em nó là nghề chính, mà đã là nghề thì nghề nào cũng sẽ có đôi lúc bị mắc thói quen của nghề gọi tắt là bệnh nghề nghiệp, em xin kể ra đây một kỷ niệm khó quên về cái bệnh nghề của em :
Cách đây ngót 20 năm, lúc đó còn thịnh hành B&W tivi, em đi tán gái ở một xã nọ, đợt đó đang chiếu phim " khát vọng". EM thì ko thích xem phim nhưng chiều lòng nàng cũng ngồi ngắm cái TV cho hết giờ phim, tình cờ em để ý thấy khu vực giữa màn hình có màu hơi vàng và tối hơn xung quanh, sau khi xem xong, nàng hỏi phim hay ko?, em thật thà bảo rằng cũng hơi hay hay, nhưng cái TV nhà em sắp hỏng cao áp rồi! nàng trợn mắt nhìn em kinh ngạc rồi chia tay.....
Sau đó khoảng 2 tuần thì nàng gọi điện xin lỗi và hỏi sao biết TV sấp hỏng cao áp? hôm nọ bố nàng mang đi sửa thì thợ thay cao áp rồi, sau đó nàng lại nối lại tình cảm với em ( MAy mà em chưa xung phong mang cao áp đến để thay).
Bây h thì cái TV đen trắng thuở xưa đã SX ra cho em 2 cái tihi rồi ,
chuyện của em vậy đó, bác nào có kỷ niệm nào hay kể anh em nghge chơi nha.
Tks for all.
Cách đây ngót 20 năm, lúc đó còn thịnh hành B&W tivi, em đi tán gái ở một xã nọ, đợt đó đang chiếu phim " khát vọng". EM thì ko thích xem phim nhưng chiều lòng nàng cũng ngồi ngắm cái TV cho hết giờ phim, tình cờ em để ý thấy khu vực giữa màn hình có màu hơi vàng và tối hơn xung quanh, sau khi xem xong, nàng hỏi phim hay ko?, em thật thà bảo rằng cũng hơi hay hay, nhưng cái TV nhà em sắp hỏng cao áp rồi! nàng trợn mắt nhìn em kinh ngạc rồi chia tay.....
Sau đó khoảng 2 tuần thì nàng gọi điện xin lỗi và hỏi sao biết TV sấp hỏng cao áp? hôm nọ bố nàng mang đi sửa thì thợ thay cao áp rồi, sau đó nàng lại nối lại tình cảm với em ( MAy mà em chưa xung phong mang cao áp đến để thay).
Bây h thì cái TV đen trắng thuở xưa đã SX ra cho em 2 cái tihi rồi ,
chuyện của em vậy đó, bác nào có kỷ niệm nào hay kể anh em nghge chơi nha.
Tks for all.
Comment