Nếu đây là lần đầu tiên đến với Điện Tử Việt Nam, bạn có thể đọc phần Hỏi đáp bằng cách nhấn vào liên kết. Có thể bạn cần đăng kí trước khi có thể gửi bài . Để bắt đầu xem bài viết, chọn diễn đàn bạn muốn thăm dưới đây.
Nhiều người cho rằng phải buôn bán mới giàu, và dẫn câu "phi thương bất phú". Thực ra câu này chỉ là trong dân gian, câu chính thống là của Lê Quý Đôn, trong sách Vân Đài Loại Ngữ : "phi nông bất ổn, phi công bất phú, phi trí bất hưng, phi thương bất hoạt". Trong lịch sử VN trừ thời Lý-Trần tương đối mạnh, dù dân có buôn bán thế nào thì VN cũng chưa bao giờ là nước giàu cả.
Công nghiệp mới là cái làm cho đất nước giàu mạnh, trí thức mới là yếu tố làm cho đất nước hưng thịnh. Buôn bán, dù phát đạt thế nào, cũng chỉ làm giàu số ít người ở mức độ hạn chế. Mà xét tổng thể người Việt buôn bán làm sao giỏi bằng người Tầu, người Ấn, người Do Thái được ?
Bác nói chí phải. Đặt cái buôn sau cái tri thức thì mãi mãi không giàu được
Nhiều người cho rằng phải buôn bán mới giàu, và dẫn câu "phi thương bất phú". Thực ra câu này chỉ là trong dân gian, câu chính thống là của Lê Quý Đôn, trong sách Vân Đài Loại Ngữ : "phi nông bất ổn, phi công bất phú, phi trí bất hưng, phi thương bất hoạt". Trong lịch sử VN trừ thời Lý-Trần tương đối mạnh, dù dân có buôn bán thế nào thì VN cũng chưa bao giờ là nước giàu cả.
Công nghiệp mới là cái làm cho đất nước giàu mạnh, trí thức mới là yếu tố làm cho đất nước hưng thịnh. Buôn bán, dù phát đạt thế nào, cũng chỉ làm giàu số ít người ở mức độ hạn chế. Mà xét tổng thể người Việt buôn bán làm sao giỏi bằng người Tầu, người Ấn, người Do Thái được ?
Và dù cho dân mấy nước đó buôn bán giỏi, thì thế giới vẫn chỉ công nhận họ giàu khi họ phát triển công nghiệp:
Ấn độ phát triển nhờ công nghệ phần mềm. Israel phát triển nhờ công nghệ kỹ thuật cao + công nghiệp quốc phòng. Hàn quốc vươn lên thành một nước có công nghiệp điện tử đứng hàng đầu thế giới, bán ôtô ra toàn thế giới, đóng được cả tàu thủy 1 triệu tấn. Trung quốc thì phát triển công nghiệp hàng tiêu dùng. Đó là chưa kể đến nhiều ngành nghề khác.
Cứ nói đến Hàn quốc lại xấu hổ .
Xem phim "Dòng máu anh hùng", thấy thời kỳ từ sau chiến tranh Triều Tiên (1953) cho đến thời Park Cheung Hee, nó "rách" hơn ta mấy lần. Bây giờ, họ hầu như hoàn toàn dùng hàng nội địa. Không biết GDP của cả nước ta có bằng được 2 công ty SS và Hyundai của nó không.
Mình thì chỉ thích chạy theo những cái hão huyền. Kỷ lục bánh chưng to nhất thế giới (mà chẳng ăn được) là một ví dụ xót lòng.
Cứ thích "Ăn xổi" thì còn lâu mới phát triển...
Nền kinh kế ăn sổi dù có thu lợi nhuận cao cũng chỉ như một cơ thể béo phì mà cái khung xương và bộ não kém phát triển. Có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Mà tính ra thì cũng không ăn sổi lắm đâu ạ. Bây giờ giáo dục đang được phát triển và đầu tư mạnh mẽ rồi sợ gì không có tri thức. Bây giờ nhà nhà đại học, người người đại học, tiến sỹ giáo sư nhiều vô số kể sợ gì nữa ạ
__________
Tự nhiên thấy bài hịch hay mà vui vui post anh em đọc cùng http://thptphandangluu.edu.vn/goc-ho...h-tien-si.html
Cái thư sai ngay câu chào Dear sir mới đúng Hi chỉ dùng cho người quen , các vấn đề về kỹ thuật nó không trả lời hoặc nói loanh quanh tránh ảnh hưởng đến công ty .
Giup1 người cần không giúp người không cần với lại văn mình vợ người nha đừng quên .
Thực ra, lỗi của hãng đó ( gọi là hãng vì không chỉ một model sản phẩm) là về phần cứng, ĐT tuy không biết về lập trình phần mềm nhưng cũng thấy rằng sẽ chẳng khó khăn gì đáng...
Đúng, nếu chú tâm thì chỉ cần mỗi tiếng Việt là đã khá đủ để làm đa số công việc thông thường, ở thời đại ngày nay khi tài liệu sách vở phương tiện thông tin liên lạc đã nhiều. Nhưng cũng chính ở thời nay giao lưu các nước nhiều...
Dạ cháu nghĩ chú dinh... cứ mạnh dạn gửi thư đi ạ, chú có thể gửi bằng văn bản in chuyển phát nhanh sẽ có giá trị hơn. Vấn đề chưa hẳn là cần hãng làm gì đó, mà chỉ đơn giản là mình cảm thấy nhẹ lòng vì đã làm những việc bản...
Những lần hắt hơi sổ mũi làm tôi mệt lã, phải dùng rượu uống để ngũ. Tôi cũng đang uống rượu 1 mình, viết vài dòng này cho em ( có lẽ dt chỉ bằng tuổi em tôi).
Dinh thuong dang đi vào vết xe đổ của tôi. Càng chứng minh, có...
Thiết nghĩ thi thoảng bác lên đây chia xẻ ít kinh nghiệm cũng vui rồi. Còn chuyện con người sinh lão bệnh tử là thường, sống cùng với quy luật đó thôi. Bqv nhớ trước đây bác từng kể về chuyện rang chì ô-xít bằng chảo để phục hồi bình điện, đấy cũng là thành quả đáng nể phục ở thời kỳ thiếu thốn đó.
Comment