Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Chuyện buồn

Collapse
This topic is closed.
X
X
 
  • Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Chuyện buồn

    Cách đây không lâu có một em sinh viên năm thứ nhất nhảy lên chat với F và hỏi xin học mấy thứ, và mục tiêu của em ấy là vào làm việc trong công ty R&P, đây là lý do trước mắt.

    Sau là em ấy nói em ấy học được một số thứ và đã làm đề tài với các anh lớn hơn. Điều này rất tốt và đáng khích lệ. F khuyên em ấy nên học một môn. Mấy ngày đầu tiên thì em ấy lao vào box của môn ấy hỏi rất nhiều thứ, và F đã nhắc nhở không nên hỏi kiểu ấy. Những những gì F thấy là đúng cũng hơi khó hiểu cho sinh viên, thì F lại viết kỹ ra hơn và khuyên em ấy đọc lại từ đầu luồng.

    Vài hôm sau em ấy hỏi F làm forum, và xin template mấy cái forum. F bảo forum có bản quyền không cho được, và anh không hỗ trợ vấn đề công nghệ thông tin, việc làm forum không phải lĩnh vực của anh, anh cũng không quan tâm.

    Một thời gian sau em ấy không trao đổi gì nữa, cái môn mà F khuyên em ấy học, cũng không biết tới đâu rồi, nhưng cũng không thấy trao đổi gì thêm. Cuối cùng là ngày hôm nay, lên mạng lại thấy anh cho em hỏi vấn đề này... Đại loại là nhờ sửa một lỗi trong khai báo phpadmin (đoán thế, không biết bị lỗi gì). Mà những lỗi này là những lỗi rất thường khi cài đặt các forum. Hầu hết mọi diễn đàn đều có cung cấp thông tin này (tất nhiên không phải ở dientuvietnam). Lại ngoài vấn đề F quan tâm.

    F chán chả buồn nói với cách làm việc thế này nữa.

    Đến vừa lúc nãy xong, lên mạng phán cho một câu: "Sửa xong rồi. Ông anh hơi bị kiêu đấy".

    Chán không biết nói thêm câu nào nữa.

    Thử nghĩ chuyện buồn cười không khi một sinh viên hỏi bạn một vấn đề, rất tốt, nếu trong phạm vi bạn muốn thông tin cho họ, ta cùng nghiên cứu và trao đổi. Đó là những gì trong diễn đàn này đang làm. Hỏi kiểu ba chớp ba nháng, Mod box đó và F đã có lời nhắc nhở (cái môn F khuyên cậu ấy học), đó là đã không hay. Đùng cái, cậu ta muốn học làm forum, chẳng phải thứ F quan tâm, chẳng phải thứ F support, F cũng không phải giỏi về forum và hoàn toàn không làm việc trên vấn đề CNTT.

    Đến một ngày nào đó, chắc các cậu sinh viên sẽ đến gặp F và xin học điện tử, sau đó sẽ hỏi F về thiên văn, rồi sau đó sẽ hỏi F về âm nhạc, hoặc sau đó sẽ hỏi F về cách xxx?

    Một là, phải chăng cậu sinh viên này ngưỡng mộ F hơi thái quá, cho rằng cái gì F cũng biết và có thể hỗ trợ? Hai là với thái độ đặt câu hỏi trong suốt thời gian từ lúc đặt vấn đề với F, cho tới ngày hôm nay là một thái độ thiếu tính học hỏi.

    Và buồn nhất là khi cậu ta vứt cái câu đó vào mặt F lúc nửa đêm.

    Cảm thấy có phải ý thức của sinh viên như vậy? Trải qua hàng loạt những bài viết xin xỏ, đặt hàng trắng trợn cho các đồ án môn học. May mắn có một cậu năng nổ với tinh thần học hỏi (tưởng là thế). Hoá ra là cậu ta nói nhẹ nhàng hơn không phải cái kiểu "Mẹ nó, tưởng cái gì cũng biết" (như lần trước F nói), nhưng cái tát vào mặt F lần này đau hơn vì ít ra F đã cảm thấy vui vì có một cậu nhóc hào hứng nhí nhố ham tìm tòi khám phá.

    Nhưng tìm tòi khám phá mà ý thức và tinh thần như vậy thì...

    Tự nhiên cảm thấy phần nào con người ta vụ lợi nhiều quá, ai tạo ra cái này? Diễn đàn ta tạo ra cái này chăng?

    Chúc buồn (nếu bạn còn có thể buồn vì chuyện như thế này thì hãy buồn đi trước khi không còn có thể buồn).
    Falleaf
    Công ty TNHH Thương mại và Giao nhận R&P
    58/57 Nguyễn Minh Hoàng - Phường 12 - Quận Tân Bình - TP.HCM
    mail@falleaf.net - VP: (04) 36408561 - (08) 38119870

  • #2
    Nguyên văn bởi falleaf Xem bài viết
    Tự nhiên cảm thấy phần nào con người ta vụ lợi nhiều quá, ai tạo ra cái này? Diễn đàn ta tạo ra cái này chăng?
    Bác hơi bi quan quá đấy bác F à , con người mà, cũng có người thế này thế nọ thôi. Diễn đàn mình đông đảo thì sao mà tránh khỏi gặp phải những thành viên như vậy. Diễn đàn là nơi để mọi người học hỏi lẫn nhau, bổ sung cho nhau thế mạnh để phát triển mà. Em nghĩ những bác như vậy chỉ là con sâu làm rầu nồi canh thôi bác F à, chứ không phải do lỗi của diễn đàn. Diễn đàn đã và đang làm được rất nhiều điều cho mọi người đó bác. Cám ơn diễn đàn rất nhiều ( không biết cái nút cám ơn diễn đàn để ở đâu nhỉ )
    Và con tim đã vui trở lại ....

    Comment


    • #3
      Chia sẻ kiến thức nhiều khi bực mình là chuyện thường .

      Comment


      • #4
        lòng tốt nhiều khi bị lợi dụng,tôi chỉ làm những gì tôi thích.và thấy là cần thiết,đồng ý với F :
        (nếu trong phạm vi bạn muốn thông tin cho họ, ta cùng nghiên cứu và trao đổi.)nếu cái gì Mỹ ,Nhật ...cũng chuyển giao công nghệ cho VN thì sao nhỉ ????
        mail:tranphuoclongtcl@gmail.com
        di động:0907145705
        chuyên LCD-LED TCL

        Comment


        • #5
          Lâu rồi . có một em hỏi về một cái cảm biến khá đặc biệt . Hiện giờ người ta ít dùng nên chắc chả ai kinh doanh để mà mua .
          Biết vậy mình bảo nếu cần thì qua chỗ mình mà lấy một cái cũ tháo trong máy ra .
          Thế rồi em đó cũng đến thật . Sau câu hỏi mình đưa cho em đó cái cảm biến để xem .
          không một lời cảm ơn , không một lời chào . Em đó cho cái cảm biến vô túi quần rồi quay đi thẳng .
          Nghĩ chán !!!!!
          Chuyên làm các mạch điện tử bí hiểm và kỳ quặc .
          nguyendinhvan1968@gmail.com

          Mobil : 0903 252 168 Chỉ gọi từ 09 giờ đến 17 giờ . Từ 18 giờ ngoài vùng phủ sóng

          Comment


          • #6
            anh em ở đây toàn ghê chuyện buồn thôi à? Buồn làm chi cho đời nó khổ?
            @bác Vân: bác dễ cho thế ạ? Hôm nào có cái gì hay hay em nhờ bác chỉ giáo rồi đến xin về nhé (em có chào hỏi, cám ơn đàng hoàng! Bác yên tâm, chỉ có khoản ... thì chắc em không có!)
            Trái tim anh chia 3 phần tươi đỏ
            Anh dành riêng cho học phần nhiều
            Phần cho chơi và phần để em yêu

            Comment


            • #7
              Tội F ghê

              Thực ra cần phải chấp nhận một thực tế là nền GD VN đào tạo ra những người cơ hội, và luôn tự khen mình, luôn biến báo và hoang tưởng.

              Thậm chí di ngôn của Chủ tịch HCM về ước mơ của Người một ngày VN sánh vai với các cường quốc cũng bị bóp méo.
              Opentdoors- Thành viên của Rock'n'Roll club

              Comment


              • #8
                Nguyên văn bởi falleaf Xem bài viết
                Đến một ngày nào đó, chắc các cậu sinh viên sẽ đến gặp F và xin học điện tử, sau đó sẽ hỏi F về thiên văn, rồi sau đó sẽ hỏi F về âm nhạc, hoặc sau đó sẽ hỏi F về cách xxx?
                Gặp SV nữ bác chuyển ngay em nhé.
                AVR đã quay trở lại: ATMEGA32: 66k, ATMEGA8A: 30k, ATMEGA48: 30k.
                Xem thêm tại Online Store ---> Click here
                Mob: 0982.083.106

                Comment


                • #9
                  Nguyên văn bởi nguyendinhvan Xem bài viết
                  Lâu rồi . có một em hỏi về một cái cảm biến khá đặc biệt . Hiện giờ người ta ít dùng nên chắc chả ai kinh doanh để mà mua .
                  Biết vậy mình bảo nếu cần thì qua chỗ mình mà lấy một cái cũ tháo trong máy ra .
                  Thế rồi em đó cũng đến thật . Sau câu hỏi mình đưa cho em đó cái cảm biến để xem .
                  không một lời cảm ơn , không một lời chào . Em đó cho cái cảm biến vô túi quần rồi quay đi thẳng .
                  Nghĩ chán !!!!!
                  Chán thật. Chia buồn cùng bác ndv và các bác khác nữa, mà hầu như bác nào cũng gặp trường hợp như vậy chứ không riêng gì bác Đinh Vằn...
                  Tôi thì gặp trường hợp bạn sv đến hỏi mượn tài liệu. Cuốn sách cũ mèm nhưng thiết thực. Mình chỉ cho mượn để photo trong 1 buổi nhưng đến nay vẫn chưa thấy trả lại, mà sv đó ra trường mất rồi!
                  Thấm nhuần câu châm ngôn, đại ý là : " Có sách quý cho mượn là ngu, mượn được sách quý mà trả lại thì còn ngu hơn", mới thấy mình ngu, trò khôn ......
                  Chưa đỗ tú tài, nên vẫn còn phải đi học.

                  Comment


                  • #10
                    Cứ tưởng các bác có chuyện gì buồn khác mình nên vào coi,không ngờ nhiều người giống mình quá!Có những cái mình mày mò tìm kiếm cả vài tháng vài năm,đối với mình là của quý nhưng khi mang ra cho người khác,người ta lại quay lại nói 1 câu:"Tưởng gì quý lắm...!!!"
                    Đã có câu đại loại là:Đường đi không tự nhiên mà có,chẳng qua người ta đi nhiều thì thành đường thôi.Thế thì khi người ta đi trên 1 con đường có sẵn,có khi nào người ta nhớ đến những người đầu tiên tạo thành đường đi hay những người chỉ đường cho mình không nhỉ????
                    Thiết kế, sửa chữa PLC,HMI, Servo,biến tần, máy tính công nghiệp
                    Lập trình ứng dụng VĐK, IC logic lập trình được (PAL,GAL, FPGA...)
                    DT:098 861 4347

                    Comment


                    • #11
                      Nguyên văn bởi hatnang87 Xem bài viết
                      anh em ở đây toàn ghê chuyện buồn thôi à? Buồn làm chi cho đời nó khổ?
                      Lúc nào cũng nhìn đời màu hồng , đầy hoa thì có ngày dính chuyện sẽ còn bất mãn nhiều hơn những ng biết nhìn thẳng vào mặt đen đấy . Mình đọc 1 câu chuyện về Thánh Yoga Milarepa ( thế kỉ 11 ) , thời trai trẻ vì tức giận ng họ hàng đã đẩy mẹ con ông vào cảnh sống tủi khổ nên đã làm chuyện sai trái . Sau chuyện đó ông ngán ngẩm mọi thứ , ông tìm đến Yoga và trở thành 1 Yogi vĩ đại . Hãy nhìn thẳng vào nó và tìm lối đi riêng cho bản thân là hay nhất
                      Last edited by saulvn; 03-06-2008, 21:34.
                      --Melodic Death

                      Comment


                      • #12
                        Cũng vẫn biết thế bạn à, nhưng nếu những chuyện thường như thế mà cũng buồn thì đời không tươi sáng lắm. Mình cũng lường trước là nếu mình cứ nhìn đời màu hồng như vậy thì khi gặp chuyện sẽ bị bất mãn hơn, nhưng mà lại có chuyện khoan dung, cách kiềm chế. Mình xem 1 bộ phim có 1 người đã dạy mọi người cách kiềm chế sự tức giận của mình, nghĩ đến những điều tốt đẹp mà mình muốn được thực hiện trong hoàn cảnh ấy, như vậy thì cuộc sống sẽ tránh được những xô xát, cãi vã...(cái này là tư tưởng khoan hồng của nước ta, tha được thì nên tha, oán thù nên cởi không nên buộc...)
                        NHƯNG vấn phải khẳng định rằng: thái độ không tốt của những người được các bác nêu lên ở trên đúng là không thể chấp nhận được, chúng ta đưa ra để mọi người biết đó là xấu, để không mắc lại lỗi đó nữa (em mà được các bác cho cái gì thì em để bụng lắm, cám ơn rối rít luôn! Hôm nào em đến nhận pic ở công ty Bình Anh (đó là tên phu nhân thì phải?), chắc chắn em không quên câu cám ơn đâu các bác ạ).
                        Mình làm người tốt nhiều khi không nghĩ nổi là người ta lại có thể làm được những việc xấu như thế!
                        Trái tim anh chia 3 phần tươi đỏ
                        Anh dành riêng cho học phần nhiều
                        Phần cho chơi và phần để em yêu

                        Comment


                        • #13
                          Thi ân bất cần báo . Kệ mợ nó đi . Giáo dục VN lo dạy những chuyện trên trời dưới đất chứ không dạy cho trẻ em , thiếu niên , thanh niên biết công dân , đức dục là gì .

                          Comment


                          • #14
                            nhớ và quên ...

                            Nguyên văn bởi cooloo Xem bài viết
                            Thi ân bất cần báo . Kệ mợ nó đi . Giáo dục VN lo dạy những chuyện trên trời dưới đất chứ không dạy cho trẻ em , thiếu niên , thanh niên biết công dân , đức dục là gì .
                            1/. Thi ân bất cần báo --> câu đúng là thi ân bất cầu báo.

                            2/. Giáo dục VN lo dạy những chuyện trên trời dưới đất chứ không dạy cho trẻ em , thiếu niên , thanh niên biết công dân , đức dục là gì --> cái này nên xem lại.

                            Vì em vẫn được dạy rõ ràng "ăn quả nhớ kẻ trồng cây", "một miếng khi đói ..." vân vân ... từ nhỏ đến bây giờ. Điều đó cho thấy rằng vô ân bội nghĩa, ăn cháo đá bát là một hiện tượng xã hội ở đâu cũng có, thời nào cũng có , và cũng là điều không mong đợi của bất cứ ai, của bất cứ nền giáo dục nào.

                            Buồn cũng được, nếu cảm thấy mất mát. Riêng Lan Hương thì thấy ... buồn cười khi gặp trường hợp như vậy, đối tượng như vậy. Té ra họ tự đánh giá họ quá thấp, thế thôi.

                            Lan Hương yêu câu ngạn ngữ này xiết bao : Hãy nhớ những gì người khác làm cho mình, và hãy quên những gì mình làm được cho người khác.

                            Lan Hương.

                            Comment


                            • #15
                              Nguyên văn bởi lanhuong Xem bài viết

                              [B]Vì em vẫn được dạy rõ ràng "ăn quả nhớ kẻ trồng cây", "một miếng khi đói ..." vân vân ... từ nhỏ đến bây giờ. Điều đó cho thấy rằng vô ân bội nghĩa, ăn cháo đá bát là một hiện tượng xã hội ở đâu cũng có, thời nào cũng có,



                              Lan Hương.
                              Chúng ta nghĩ gì khi lễ hội hoa Anh Đào tại Hà Nội với 300 cành hoa Anh Đào Nhật Bản bị vặt trụi chỉ còn trơ lại gốc khi lễ hội chưa kết thúc, bạn bè từ xa không ngại khó khăn mang từ Nhật Bản tới cho mình thưởng lãm, vậy mà mình đang tâm bẻ cành. Những người làm việc vô văn hóa đó lại là những nam thanh nữ tú của đất Hà Thành, những người “trí thức thanh lịch”!

                              Tui thì biết chắc là cái này chỉ có ở VN .

                              Comment

                              Về tác giả

                              Collapse

                              falleaf Tìm hiểu thêm về falleaf

                              Bài viết mới nhất

                              Collapse

                              Đang tải...
                              X