Đau nhất là công việc mình được giao làm. Đùng một cái mình làm cho nó tự động hóa (bằng tiến túi nha). Ôi cuộc đời vẫn đẹp sao, sáng đến nghía nó một chút, chiều lấy báo cáo nộp rồi về, nhàn nhả biết bao! Đùng một cái mình dư ra, vì đã có người lấy báo cáo. Rồi đùng một cái có người khác thay mình vào chổ đó. Đùng một cái mình được cho tìm việc khác, sem sém thất nghiệp. Đùng một cái cho trở lại vị trí cũ. Trở lại không ta? Thật khủng khiếp, dây nhợ tùm lum, nút bầm thêm tòn ten, board mạch hàn tèm lem, chì hàn thu hồi lại từ mối hàn cũng cả kí lô thật là lợi khũng khiếp. . . Chú cải tiến như trước là rất tốt, nhưng nhớ vẽ "sê ma" rồi ghi chú tất cả để cho ai cũng biết nha, chỉ có lấy báo cáo không được mà NÓ làm tùm lum cả tuần rồi. . . Trời NÓ làm tùm lum không được rồi mới giao cho mình. Đúng là NÓ sướng thật! Vậy cho nó về nguyên gốc, để ai cũng biết là được rồi, khỏi "sê ma" "sê quỹ" gì hết. Làm sao mình được như NÓ mới đúng là sướng. Phải không các bác?
Chúc vui.
Chúc vui.
Comment