Nếu đây là lần đầu tiên đến với Điện Tử Việt Nam, bạn có thể đọc phần Hỏi đáp bằng cách nhấn vào liên kết. Có thể bạn cần đăng kí trước khi có thể gửi bài . Để bắt đầu xem bài viết, chọn diễn đàn bạn muốn thăm dưới đây.
1/. Anh nói oan cho Lan Hương ghê. Chỉ có mỗi Lan Hương ... ngứa miệng cãi chơi chứ có chị em nào thèm vào cãi đâu hả anh ?
Diễn đàn có chừng chục, vài chục chị em gì đó, đều im hơi lặng tiếng để em đứng mũi chịu sào thôi. Chắc là mấy chị biết Lan Hương có học võ ... mồm đây mà.
2/. Không cãi thì buồn lắm, nhất là trên này có nhiều anh ưa bới móc cái vụ phụ với nữ, trong khi mẹ và vợ các anh ý cũng là ... phụ nữ luôn. Kỳ chưa ?
Thế là em ... bênh vực cho mẹ và vợ của các anh ý chứ có cãi cọ gì đâu ?
Anh nói thế càng oan cho em hơn, huhu.
3/. Bi giờ dùng "bí danh" và không đăng ký giới tính thì .... vẫn thế. Bới móc phụ nữ cũng sẽ diễn ra, và C828, D468 gì gì đó bỗng ... đùng đùng sóng dậy.
Thế là biết tỏng ngay "cái gì sóng dậy" liền anh ạ.
Vậy thì cứ ra đẳng thức : cãi cọ = vui. Có gì khác đâu anh ?
Nhất là em, kỳ cục lắm. Càng cãi càng sáng tạo, viết bài càng hăng hái mới .... chết chứ. Có phaỉ là bệnh hay không, không biết. Chắc phải đi khám Bác sĩ mới yên tâm anh ạ.
Hihi.
Lan Hương.
Đương nhiên là phải tranh luận, cãi cọ, nhưng tránh xúc phạm người khác mới là chửi lộn có trình độ chứ. Sẵn vụ nói chuyện cãi cọ có nhớ chuyện vui thế này, hôm bữa ra chợ đi ngang 2 bà chửi nhau thấy mắc cười nên cười mỉm, tự nhiên 2 bà quay ra chửi mình quá trời luôn..híc..híc... đàn bà con gái thật đáng sợ quá
1/. Anh nói oan cho Lan Hương ghê. Blah blah... Vậy thì cứ ra đẳng thức : cãi cọ = vui. Có gì khác đâu anh ?
Nhất là em, kỳ cục lắm. Càng cãi càng sáng tạo, viết bài càng hăng hái mới .... chết chứ. Có phaỉ là bệnh hay không, không biết. Chắc phải đi khám Bác sĩ mới yên tâm anh ạ.
Anh không phản đối cô tranh luận, nhưng nói thực: Dạo này cô đi quá xa rồi!
Anh không đồng ý việc coi thường phụ nữ, bởi anh cũng có những người phụ nữ để tôn thờ.
Người đầu tiên anh tôn thờ chính là mẹ anh.
Người thứ 2 thì như trong mộng - đó là nhân vật Mẫn trong tiểu thuyết "Mẫn và tôi" của nhà văn Phan Tứ. Nếu cô có thời gian đọc tiểu thuyết này sẽ thấy người phụ nữ đích thực của Việt Nam sẽ như thế nào...
Còn người thứ 3... thì chưa tìm thấy! Hy vọng đó là vợ anh...
Bản thân anh cũng hiểu, phụ nữ là 1 nửa còn lại của đàn ông. Nếu đàn ông coi thường họ thì cũng có nghĩa coi thường chính mình vậy!
Nhưng không có nghĩa anh ủng hộ kiểu tự tôn mình bằng cách "lăng xê" phụ nữ! Bởi thật tình anh nhận thấy: Phụ nữ rất dễ đạt được điều họ muốn nhưng khó giữ được nó!
Điều này hoàn toàn ngược lại với cánh "mày râu", và con người chỉ hoản hảo nếu kết hợp được thế mạnh của cả 2 phái.
Riêng cô, trước đây anh khoái đọc các tranh luận của cô về kỹ thuật... Nhưng giờ anh lại chán kiểu tranh luận của cô, cách diễn giải cho đến cả cách trình bày bài viết!
Tranh luận kèm theo dẫn chứng lý giải là tốt, nhưng nêu từng bước một thôi. Chứ lôi ra 1 đống thì đọc xong đã nhức đầu rồi, không hiểu lầm mới lạ!
Trình bày bài viết thì chỗ nào cần nhấn mạnh thì bôi đậm nó là xong. Cứ phóng to cỡ chữ rồi trang điểm thành "mắt xanh mỏ đỏ" thì nhức mắt lắm! Nhiều khi thấy cô viết đúng nhưng chỉ muốn "phang" lại 1 bài!
Tỉnh táo lại đi em! Trong cái luồng "Tranh luận nghiêm túc" anh đã cố gắng không tham gia, khi mà phần lớn mọi người đều không thấy rằng: Vấn đề chỉ nghiêm túc thật sự khi mà ta hiểu được nó, và ta thực sự muốn nêu ra sự hiểu biết đó trong tranh luận.
Làm việc gì , phát biểu gì thì cho nó chắc, chứ nếu không sau này nhớ lại thì lại cười toét miệng... cái thủa ngây thơ đó!
Trích nhật kí 1 đứa nào đó:
"Bỗng nhiên giờ mình cảm thấy nhớ ông quá.Hồi nhỏ mình với ông hay đùa thật vui.Vui nhất là cái lần ông đang ngủ mình lấy gối bịt chặt vào mặt ông, ông còn đùa lại giẫy đạp liên tục. Sau lần đó mình chẳng bao giờ nhìn thấy ông đâu cả!!! "
Hôm nay là sinh nhật anh ấy, mình quyết định nấu canh chua cho anh ấy ăn... Này thì cá, này thì hành răm...
Ơ nhưng mọi khi anh ấy nấu thế nào nhỉ? Làm thế nào mà canh lại chua được nhỉ?
Nghĩ mãi không ra mình bèn cho hai cái bản cực accu vào nồi... Anh ấy ăn cứ khen lấy khen để khiến mình nở mũi... Mặc dù đêm nay lại phải đi ăn (vì lúc ấy mình có dám ăn đâu?), nhưng thật là vui quá, vì đã nấu được bữa đầu đời cho chồng mình ăn...
Mai mình lại phải vào bếp mới được! Không biết tụ luộc có ngon không nhỉ? Cho anh ấy uống thêm xylen nữa thì chắc là tuyệt lắm!..."
Riêng cô, trước đây anh khoái đọc các tranh luận của cô về kỹ thuật... Nhưng giờ anh lại chán kiểu tranh luận của cô, cách diễn giải cho đến cả cách trình bày bài viết!
Tranh luận kèm theo dẫn chứng lý giải là tốt, nhưng nêu từng bước một thôi. Chứ lôi ra 1 đống thì đọc xong đã nhức đầu rồi, không hiểu lầm mới lạ!
Trình bày bài viết thì chỗ nào cần nhấn mạnh thì bôi đậm nó là xong. Cứ phóng to cỡ chữ rồi trang điểm thành "mắt xanh mỏ đỏ" thì nhức mắt lắm! Nhiều khi thấy cô viết đúng nhưng chỉ muốn "phang" lại 1 bài!
Tỉnh táo lại đi em! Trong cái luồng "Tranh luận nghiêm túc" anh đã cố gắng không tham gia, khi mà phần lớn mọi người đều không thấy rằng: Vấn đề chỉ nghiêm túc thật sự khi mà ta hiểu được nó, và ta thực sự muốn nêu ra sự hiểu biết đó trong tranh luận.
Ôi... Hương đồng gió nội bay đi quá nhiều!!!
Em cám ơn anh luôn luôn quan tâm đến em, nhưng em nghĩ là anh không chú ý một số thứ.
1/. Em ngày càng ít thì giờ rảnh. Lúc rảnh là tranh thủ viết mải miết, cứ sợ mình lại ... không có thì giờ viết. Nên em tranh thủ viết dài, viết đủ, viết đến khi cảm thấy ... vừa bụng thì thôi.
2/. Em đang cổ vũ cách viết khoa học và có trách nhiệm, dẫn chứng chi tiết và tôn trọng sở hữu tinh thần & trí tuệ của tác giả, tránh cầm nhầm và chống thói ăn cắp. Bản thân em cũng đang vận dụng cách viết đó, dĩ nhiên là còn dài dòng vì chưa nhuần nhuyễn, thế thôi.
3/. Không "xanh xanh đỏ đỏ" thì chắc em không còn là phụ nữ nữa. Thú thật với anh, bài nhiều màu mè thì em thích lắm nhưng đã phải kìm mình rất ghê để tô màu ... in ít thôi. Có thể anh không thích nhưng chả thấy ai để ý màu hay mè, mà họ chỉ chú trọng nội dung thôi.
Anh thích kiểu trắng đen của cương nghị và uy lực, sao không để em thích cái màu mè tuy hơi ... sến, nhưng uyển chuyển mà uyên áo, đằm thắm mà lãng mạn ?
4/. Em thích đánh đắm các con tàu chở hàng xấu, đặc biệt là chở quân vô lại. Đó là bản sắc của phụ nữ cương nghị phương Đông, nhưng em thì ... củ chuối, chỉ đủ để tranh luận cho đỡ tủi. Tiếc là không đủ sức "cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ ...." như liệt nữ Triệu Trinh Nương.
Vậy đó anh, em có bản sắc, tính cách và ý chí riêng. Đừng bắt em phải thành đàn ông cô quạnh và cứng ngắc.
Hôm nay là sinh nhật anh ấy, mình quyết định nấu canh chua cho anh ấy ăn... Này thì cá, này thì hành răm...
Ơ nhưng mọi khi anh ấy nấu thế nào nhỉ? Làm thế nào mà canh lại chua được nhỉ?
Nghĩ mãi không ra mình bèn cho hai cái bản cực accu vào nồi... Anh ấy ăn cứ khen lấy khen để khiến mình nở mũi... Mặc dù đêm nay lại phải đi ăn (vì lúc ấy mình có dám ăn đâu?), nhưng thật là vui quá, vì đã nấu được bữa đầu đời cho chồng mình ăn...
Mai mình lại phải vào bếp mới được! Không biết tụ luộc có ngon không nhỉ? Cho anh ấy uống thêm xylen nữa thì chắc là tuyệt lắm!..."
Vâng, em xin vĩnh biệt cái quảng trường phụ nữ chỉ toàn đàn ông này để về nấu bếp cho chồng anh ạ.
Nói chung là phụ nữ thường tranh luận theo kiểu ..... Tỷ muội . Cho nên nam giới khó nghe là phải thôi .
Ví dụ như khi họ bí bách về lý luận , họ có thể lôi một dẫn chứng cách đây 15 năm mà chính chủ thể của nó đã qua đời để chứng minh một nhận định cho nhận định của họ ngày hôm nay là đúng .
Họ quên mất mình đang sống trong thế kỷ thứ 21 được bao nhiêu năm rồi , mà mang dẫn chứng từ giữa thập kỷ cuối cùng của thể kỷ thứ 20 để ra tranh luận chứ ?
Hiện tượng đó giống như cái máy tính bị Y2K vậy .
Hoặc lúc bí bách họ lôi kéo luôn tất cả các nhà tư tưởng , các nhà văn hóa , các nhà ...... về phía mình . Thử hỏi trong cái đám Danh nhân đó thì họ còn là cái gì nhỉ .
Chuyên làm các mạch điện tử bí hiểm và kỳ quặc . nguyendinhvan1968@gmail.com Mobil : 0903 252 168 Chỉ gọi từ 09 giờ đến 17 giờ . Từ 18 giờ ngoài vùng phủ sóng
Anh chị em ở đây tranh cãi với nhau không chỉ vì xung đột về quan điểm, tình cảm mà không nhận ra cách suy nghĩ của nam và nữ khác hẳn nhau. Ngay cả trong gia đình cũng dễ phát sinh mâu thuẫn kiểu tương tự, dù chả liên quan gì tới điện tử. Mong mọi người bớt chút thời gian đọc qua cuốn sách "Đàn ông tới từ sao Hỏa, đàn bà tới từ sao Kim" được đánh giá là "best-seller" trong rất nhiều tuần tại Mỹ này để có cái nhìn thông cảm với nhau hơn.
Sau đó đọc thêm vài cuốn nữa của cùng tác giả cho ngấm (ví dụ như Lan Hương nên đọc thêm cuốn "How to properly care and feeding of husbands" chẳng hạn).
Nếu mà bị đóng thì bao nhiêu nhiệt huyết đang bốc lên ... sẽ bị nguôi lạnh đi mất!
Nếu không mang lại niềm vui kiểu ông tám bà tám thì... chuyện "cười người hôm...nay, hôm sau ai cười" cũng là một trong những tính cách TÁM của dân kỹ thuật mà!
Con người không thể "thập toàn đại bổ"
Bên các luồng khác, ta học tập được chuyên môn, kỹ thuật...
Trong luồng này, ta thấy được cách suy nghĩ, đánh giá, nhìn nhận vấn đề... thậm chí cả sở thích... của mỗi người!
Điều này giúp ta "xích lại gần nhau" hoặc ít nhất cũng tránh đi những điều mà người khác không thích...
Nếu mà bị đóng thì bao nhiêu nhiệt huyết đang bốc lên ... sẽ bị nguôi lạnh đi mất!
Nếu không mang lại niềm vui kiểu ông tám bà tám thì... chuyện "cười người hôm...nay, hôm sau ai cười" cũng là một trong những tính cách TÁM của dân kỹ thuật mà!
Con người không thể "thập toàn đại bổ"
Bên các luồng khác, ta học tập được chuyên môn, kỹ thuật...
Trong luồng này, ta thấy được cách suy nghĩ, đánh giá, nhìn nhận vấn đề... thậm chí cả sở thích... của mỗi người!
Điều này giúp ta "xích lại gần nhau" hoặc ít nhất cũng tránh đi những điều mà người khác không thích...
Đúng rùi, luồng này dạy tui tám rất tuyệt. Kêu "ông tám bà tám đâu rùi", người ta tới tám banh nhà lồng rồi đòi đóng topic là sao?
Mọi người trao đổi ở luồng này sôi nổi thật. Thế mà mình không biết viết gì cả. Trước khi anh Hùng đóng luồng này thì em spam 1 chút, hy vọng bài của em sẽ không bị xóa.
Đường đi khó!
Không khó vì ngăn sông cách núi mà chỉ sợ lòng người ngại núi e sông
Trong tranh luận, nhất là tranh luận gai gắt, người ta thường xuyên gặp tình huốn thế này:
Bên B rất đồng tình quan điểm với bên A, Nhưng cố tình đưa ra một lập luận phản biện, chẳng những thế mà còn dùng từ quá thẳng thắng, xúc phạm, gây tổn thương bên A, với chủ ý khích tướng để khai thác tối đa cái sở học của bên A mà từ đó học hỏi thêm, nâng cao tư duy, với một sự tôn trọng tự đáy lòng.
Do đó, muốn lên dđ, mình nghĩ điều kiện ắt có là phải đủ thân bình, tâm ổn, tinh thần inox, còn ai đó cảm thấy bị xúc phạm, bị tổn thương thì đó là vấn đề tự kỹ, cần tu luyện thêm!. Cho nên tranh luận gai gắt thế này chưa hẳn sẽ mất lòng nhau mà thừa khối cơ may "xích lại gần nhau" hơn.
Riêng mình, chưa đủ cái tinh thần inox đó nên chỉ đứng ngoài học hỏi mà lòng vẩn nể phục cả đôi bên.
Còn việc Lan Hương tuyên bố vĩnh biệt cái quảng trường phụ nữ chỉ toàn đàn ông dù với lý do gì thì cũng tiếc thay! tiếc thay!!... nhất là thân gái một mình, còn các tỷ muội đồng hội đồng thuyền thi chết đâu hết trọi???...cũng thấy Lan Hương kiên cường lắm lắm!!!! Thân ái!
À, sản phẩm họ thiết kế ra, họ yêu cầu mình chứng minh là sau chỉnh sửa thì 1 là gỡ jump cắm lại không hư mạch, 2 là gỡ jump thì 220Vdc vẫn dùng được led áp thấp 20V mà không hư led như mình báo, nên họ hiểu rõ mà....
Bài học kiểu trực tuyến dù là loại đơn giản bậc nhất cũng vẫn cần chú tâm. Chỉ bật tai nghe lên thì không có loại nào thấm nổi đâu. Cách hay hơn, dễ hơn là kiếm phim tiếng Anh nào đó xem, ban đầu bật phụ đề tiếng Việt, nghe và...
Ha ha !
Thay đổi cách nghĩ thì sẽ nghĩ ra.
.
.
.
Một thứ cần kiểm soát dòng + nhiệt + công suất tiêu tán. Nhưng lại dùng tư duy ổn áp. Làm sao mà giải quyết được.
Nó là mạch ổn dòng.
Vì thế các anh nước lạ không thèm quan tâm là phải....
Vì cứ phải chỉnh sửa cho mỗi dải điện áp, quên chỉnh thì hư chíp phải bảo hành nên em thấy bất tiện, mới cần cái mạch 1 dải áp cao dùng cho tất cả loại đèn đó bác!...
Mình thỉnh thoảng cũng làm việc với người nước ngoài nói tiếng Anh thì toàn ghép nhặt từ, cộng với quơ tay quơ chân để diễn tả, hix. Nỗi khổ là không biết cách để mô tả sự việc. Tôi muốn tìm các bài giảng tiếng anh nào phù hợp...
Comment