Sau một giờ lòng vòng kẹt xe trong mê hồn trận cổ động viên VN, Nhóc và anh bạn ghé qua Nguyễn Văn Thủ, vào quán café Hi End.
Hi hi, quả thật, ở đây cái gì cũng Hi end. Từ những cái máy thu thanh xài đèn cổ, cái turn table lên dây cót dùng đĩa đá. Những thùng loa trầm kềnh càng, và những treble còi đủ cỡ. Lấp lánh chớp tắt là những đầu CD chuyên dụng và cặp ampli đèn.
Cách bài trí cũng lạ mắt, không giống ai. Trần nhà có hàng đống những khối gỗ cưa dài ngắn tùm lum, đính lên. Lan can được quấn xung quanh bằng... dây thừng. Treo trên tường những đĩa nhạc từ thuở nào chả biết.
Mỗi bàn café có một ngọn nến nhỏ tạo không khí ấm áp, và mùi sáp dễ chịu. Còn có cả 1 cây Violon tróc sơn đặt trong tù kính mờ mờ ảo ảo nữa. Một tủ báo cạnh bên, không biết với ánh sáng như vậy thì có ai đọc không...
Môt thứ nữa cũng Hi End, là nhạc và wifi. Nhạc ở đây chơi với một phong cách thật đặc biệt. Cũng những bài quen thuộc, nhưng chơi với một air không quen chút nào, không biết chủ quán sưu tầm được ở đâu. Khá hấp dẫn.
Một thứ Hi End nữa, là các anh phục vụ, chắc mệt mỏi vì không gian trầm lặng quá, nên đôi khi... ngủ gật.
Và thứ cuối cùng cũng Hi End không kém, là giá.
Nhóc lỡ uống có ly café, mà về nhà mất ngủ lun, đành lên đây xì păm cho đỡ chán. Các anh chị nào muốn thưởng thức Hi End các loại xin mời đến thử. (Quán này là của người quen của người quen của người quen Nhóc, nên quảng cáo tí).
Hi hi, quả thật, ở đây cái gì cũng Hi end. Từ những cái máy thu thanh xài đèn cổ, cái turn table lên dây cót dùng đĩa đá. Những thùng loa trầm kềnh càng, và những treble còi đủ cỡ. Lấp lánh chớp tắt là những đầu CD chuyên dụng và cặp ampli đèn.
Cách bài trí cũng lạ mắt, không giống ai. Trần nhà có hàng đống những khối gỗ cưa dài ngắn tùm lum, đính lên. Lan can được quấn xung quanh bằng... dây thừng. Treo trên tường những đĩa nhạc từ thuở nào chả biết.
Mỗi bàn café có một ngọn nến nhỏ tạo không khí ấm áp, và mùi sáp dễ chịu. Còn có cả 1 cây Violon tróc sơn đặt trong tù kính mờ mờ ảo ảo nữa. Một tủ báo cạnh bên, không biết với ánh sáng như vậy thì có ai đọc không...
Môt thứ nữa cũng Hi End, là nhạc và wifi. Nhạc ở đây chơi với một phong cách thật đặc biệt. Cũng những bài quen thuộc, nhưng chơi với một air không quen chút nào, không biết chủ quán sưu tầm được ở đâu. Khá hấp dẫn.
Một thứ Hi End nữa, là các anh phục vụ, chắc mệt mỏi vì không gian trầm lặng quá, nên đôi khi... ngủ gật.
Và thứ cuối cùng cũng Hi End không kém, là giá.
Nhóc lỡ uống có ly café, mà về nhà mất ngủ lun, đành lên đây xì păm cho đỡ chán. Các anh chị nào muốn thưởng thức Hi End các loại xin mời đến thử. (Quán này là của người quen của người quen của người quen Nhóc, nên quảng cáo tí).
Comment