Bài này tôi viết sau khi "giao lưu kiến thức" với một số bạn tôi biết là trẻ tuổi trong box "Dành cho những người mới bắt đầu" và nhận thấy một sự ám ảnh về một thế hệ dạy học điện tử của chúng ta ngày nay, những người trẻ tuổi còn đang đi học nhưng mang một cái đầu cao ngạo, lười hoạt động chân tay nhưng luôn thích người khác nhìn mình ngưỡng mộ. Những người không chịu khiêm tốn tìm tòi học hỏi vì sự tiến bộ của bản thân mà chỉ thích bới móc và ngồi ghế trên phê phán người khác. Tôi khẳng định tôi không ám chỉ họ là những người đã trực tiếp nói chuyện với tôi mà chính là những sự cao ngạo và ấu trĩ đâu đó mà chúng có thể chiếm 0.1% hay 99.9% trong mỗi con người chúng ta. Tôi thì không dám nhận mình hoàn toàn không nhiễm các căn bệnh đó nhưng tôi đặc biệt ghét và luôn ý thức không để nó nhiễm vào cái đầu mình. Bởi vậy bạn hãy đọc bài viết này của tôi với một cái đầu thoải mái và cùng suy ngẫm với tôi về những căn bệnh đó. Chúng ta có thể loại bỏ được nó ra khỏi cộng đồng hay chí ít là trong diễn đàn này của chúng ta hay không? Mời các bạn cùng đọc và suy ngẫm.
Con giời là những "vị" luôn tưởng mình là lớn, là tài giỏi và thông minh hơn người. Những vị đó ít nhiều có được học hành, tham dự những câu chuyện lơn lớn nào đó và luôn tự hào rằng mình có những bí quyết "hơn người"! Vì sao như thế? Vì các vị đó cứ nghĩ là "bọn chúng ngoài kia làm sao biết được những thứ lớn lao như mình"?! Trong các vị đó có thể có nhưng rất ít vị biết rằng không một trường lớp nào ít nhất là ở Việt Nam chúng ta hiện nay muốn đánh trượt học sinh, SV của mình để tự hạ thấp thành tích. Bởi vậy khi các vị đó vượt qua được kỳ thi cuối năm, hoàn thành được đồ án môn học, nhận tấm bằng tốt nghiệp là các vị vênh váo ra mặt, đi đâu các vị cũng có thể tham gia với tư cách "đại gia" và có thể phán xét về mọi thứ. Các vị có 1 giờ được vào phòng thí nghiệm cao cấp của trường thì các vị bồi hồi xúc động vì đẳng cấp của mình vậy là đã được ghi nhận, các vị nghĩ: "không phải ai cũng vào được những nơi như thế này đâu!" Và thế là sau này khi ra trường nhìn cái gì các vị cũng đều "biết rõ ràng" hết, và những thứ nhếch nhác ngoài kia luôn ở đẳng cấp phía dưới các vị tất thảy. Các vị chỉ cần ngồi 1 chỗ nhìn người ta làm bằng con mắt dè bỉu rồi chỉ tay nào là chỗ này sai, chỗ kia sai, thiếu hiểu biết, trình độ kém... Nếu không may có ai đó dồn các vị vào chân tường ở tư thế buộc các vị phải lòi ra cái đuôi ngu dốt của mình thì các vị vì sĩ diện sẽ lảng tránh sang vấn đề khác và lại tiếp tục vẻ vênh váo của mình ở một chỗ khác.
Cứ bảo làm sao trong diễn đàn ta có những "siêu lừa" như bạn chúMicroDuyPhi bức xúc, cứ bảo làm sao có những phong trào xôn xao về một sản phẩm giúp tiết kiệm 50-70% tiền điện cho gia đình, rồi lại một dạo xôn xao bàn tán về một loại động cơ "made in Vietnam" với công nghệ đột phá và thách thức thế giới với chi phí tiêu hao nhiên liệu chỉ bằng 5-6% chi phí của cả thế giới đang dùng. Cứ bảo làm sao sản phẩm điện tử của nước ngoài vừa rẻ vừa phong phú đa dạng chủng loại từ cái kim đến con tàu vũ trụ, còn sản phẩm của Việt Nam thì luôn đủ các loại mặt hàng trong ... ý tưởng và dự đoán! Đó chính là vì các "con giời" chỉ cần được học một số giờ điện tử, lật qua lật lại vài trang sách, ngồi vào chiếc ghế trong giảng đường bất kỳ nào đó được một cái, sờ được vào một con linh kiện có tên gọi lại Thyristor, IGBT, Mosfet, PLC, uC... một cái là khinh khỉnh nhìn ông thợ điện tử cặm cụi ngoài kia rồi các con giời ngồi nhàn nhã phê chỗ này, phán chỗ kia, rồi các con giời "dự đoán" rằng mạch ý mạch nọ là sai, rồi các con giời (vì là con giời nên không cần biết và coi liêm sỷ của ai là cái đinh chi ráo) phê đổng cho cả thế giới 1 câu "mất căn bản" hay "toàn nghĩ ra những cái trò tầm bậy". Còn khi "con giời" vào ngày đẹp trời nào đó bỗng giải quyết xong 1 "cái móng tay" nhược điểm nào đó của người ta thì hớn hở và vênh váo ra mặt, rồi suýt xoa, rồi rùm beng nào là "thấy chưa, điện tử chỉ là chuyện vặt", hoặc nào là "công nghệ đột phá", nào là "kỷ nguyên mới"... vân vân và vân vân đủ các thứ chuyện của "họ nhà giời". Đó, chính các con giời tưởng mình hơn người nhưng lại là những kẻ ngu dốt nhất trực tiếp là nạn nhân của những siêu lừa hoặc là kẻ vô tình hay cố ý cung câp nguồn năng lượng cổ vũ cho bọn chúng, những kẻ lừa ngay cả bạn bè và đồng nghiệp trên đất nước mình.
Nếu tất cả những học sinh, sinh viên điện tử hành nghề như các con giời này thì không biết đến bao giờ con cháu sau này có thể được nhờ vào bàn tay và trí tuệ của ông cha. Những người am hiểu và quảng đại có thể rộng lượng với các con giời nhưng nếu cứ để các con giời cứ tiếp tục sản sinh ra thì mỗi con giời khi đã có thâm niên sẽ đào tạo ra hàng loạt các con giời con của thế hệ sau, khi đó nền công nghiệp điện tử của nước nhà thật là vô phúc! Tôi không ngần ngại nói thẳng là tôi rất ghét các "con giời" như vậy!
Nếu các bạn đọc xong bài viết này của tôi mà nhận thấy khó chịu thì tức là đâu đó trong con người của bạn cũng có chỗ "con giời" nào đó rồi đấy. Nhưng bạn đừng tự ái, bởi vì tôi viết bài này chỉ nhằm mục đích xây dựng, ước muốn xây dựng một cộng đồng nhiệt huyết, một diễn đàn lành mạnh, ham học hỏi, những HS, SV sau này sẽ trở thành những người công sự và chủ nhân của nền công nghiệp điện tử nước nhà ngày càng mạnh để tiến ra một cách bình đẳng và hòa nhập với thế giới. Tự tôi, tôi luôn tâm niệm kiến thức của mình chỉ là một hạt cát trong một bể học mênh mông, tôi luôn cố gắng đặt mình vào vị trí khiêm tốn để học hỏi không chỉ những người giỏi hơn mình mà còn lắng nghe những người ít kinh nghiệm hơn mình, những người mới bước vào nghề cũng như vào đời. Bởi tôi tâm niệm rằng họ là những người đi sau chắc chắn họ luôn có những kiến thức mới hơn hoặc chí ít cũng cải tiến hơn mình - một cựu SV, một "cựu chiến binh điện tử" sắp hết thời. Và tôi nghĩ điều tốt nhất tôi nên làm là trao lại cho họ ngọn lửa năng lượng của kiến thức và đam mê cho những thế hệ đàn em đi sau, vì nguồn kiến thức đó, niềm đam mê đó nó vốn đâu phải là của riêng tôi?! Nó là của những thế hệ cựu cựu SV, của những người thầy, những người cha, những người anh của thế hệ trước đã trao cho chúng ta kìa!
Con giời là những "vị" luôn tưởng mình là lớn, là tài giỏi và thông minh hơn người. Những vị đó ít nhiều có được học hành, tham dự những câu chuyện lơn lớn nào đó và luôn tự hào rằng mình có những bí quyết "hơn người"! Vì sao như thế? Vì các vị đó cứ nghĩ là "bọn chúng ngoài kia làm sao biết được những thứ lớn lao như mình"?! Trong các vị đó có thể có nhưng rất ít vị biết rằng không một trường lớp nào ít nhất là ở Việt Nam chúng ta hiện nay muốn đánh trượt học sinh, SV của mình để tự hạ thấp thành tích. Bởi vậy khi các vị đó vượt qua được kỳ thi cuối năm, hoàn thành được đồ án môn học, nhận tấm bằng tốt nghiệp là các vị vênh váo ra mặt, đi đâu các vị cũng có thể tham gia với tư cách "đại gia" và có thể phán xét về mọi thứ. Các vị có 1 giờ được vào phòng thí nghiệm cao cấp của trường thì các vị bồi hồi xúc động vì đẳng cấp của mình vậy là đã được ghi nhận, các vị nghĩ: "không phải ai cũng vào được những nơi như thế này đâu!" Và thế là sau này khi ra trường nhìn cái gì các vị cũng đều "biết rõ ràng" hết, và những thứ nhếch nhác ngoài kia luôn ở đẳng cấp phía dưới các vị tất thảy. Các vị chỉ cần ngồi 1 chỗ nhìn người ta làm bằng con mắt dè bỉu rồi chỉ tay nào là chỗ này sai, chỗ kia sai, thiếu hiểu biết, trình độ kém... Nếu không may có ai đó dồn các vị vào chân tường ở tư thế buộc các vị phải lòi ra cái đuôi ngu dốt của mình thì các vị vì sĩ diện sẽ lảng tránh sang vấn đề khác và lại tiếp tục vẻ vênh váo của mình ở một chỗ khác.
Cứ bảo làm sao trong diễn đàn ta có những "siêu lừa" như bạn chúMicroDuyPhi bức xúc, cứ bảo làm sao có những phong trào xôn xao về một sản phẩm giúp tiết kiệm 50-70% tiền điện cho gia đình, rồi lại một dạo xôn xao bàn tán về một loại động cơ "made in Vietnam" với công nghệ đột phá và thách thức thế giới với chi phí tiêu hao nhiên liệu chỉ bằng 5-6% chi phí của cả thế giới đang dùng. Cứ bảo làm sao sản phẩm điện tử của nước ngoài vừa rẻ vừa phong phú đa dạng chủng loại từ cái kim đến con tàu vũ trụ, còn sản phẩm của Việt Nam thì luôn đủ các loại mặt hàng trong ... ý tưởng và dự đoán! Đó chính là vì các "con giời" chỉ cần được học một số giờ điện tử, lật qua lật lại vài trang sách, ngồi vào chiếc ghế trong giảng đường bất kỳ nào đó được một cái, sờ được vào một con linh kiện có tên gọi lại Thyristor, IGBT, Mosfet, PLC, uC... một cái là khinh khỉnh nhìn ông thợ điện tử cặm cụi ngoài kia rồi các con giời ngồi nhàn nhã phê chỗ này, phán chỗ kia, rồi các con giời "dự đoán" rằng mạch ý mạch nọ là sai, rồi các con giời (vì là con giời nên không cần biết và coi liêm sỷ của ai là cái đinh chi ráo) phê đổng cho cả thế giới 1 câu "mất căn bản" hay "toàn nghĩ ra những cái trò tầm bậy". Còn khi "con giời" vào ngày đẹp trời nào đó bỗng giải quyết xong 1 "cái móng tay" nhược điểm nào đó của người ta thì hớn hở và vênh váo ra mặt, rồi suýt xoa, rồi rùm beng nào là "thấy chưa, điện tử chỉ là chuyện vặt", hoặc nào là "công nghệ đột phá", nào là "kỷ nguyên mới"... vân vân và vân vân đủ các thứ chuyện của "họ nhà giời". Đó, chính các con giời tưởng mình hơn người nhưng lại là những kẻ ngu dốt nhất trực tiếp là nạn nhân của những siêu lừa hoặc là kẻ vô tình hay cố ý cung câp nguồn năng lượng cổ vũ cho bọn chúng, những kẻ lừa ngay cả bạn bè và đồng nghiệp trên đất nước mình.
Nếu tất cả những học sinh, sinh viên điện tử hành nghề như các con giời này thì không biết đến bao giờ con cháu sau này có thể được nhờ vào bàn tay và trí tuệ của ông cha. Những người am hiểu và quảng đại có thể rộng lượng với các con giời nhưng nếu cứ để các con giời cứ tiếp tục sản sinh ra thì mỗi con giời khi đã có thâm niên sẽ đào tạo ra hàng loạt các con giời con của thế hệ sau, khi đó nền công nghiệp điện tử của nước nhà thật là vô phúc! Tôi không ngần ngại nói thẳng là tôi rất ghét các "con giời" như vậy!
Nếu các bạn đọc xong bài viết này của tôi mà nhận thấy khó chịu thì tức là đâu đó trong con người của bạn cũng có chỗ "con giời" nào đó rồi đấy. Nhưng bạn đừng tự ái, bởi vì tôi viết bài này chỉ nhằm mục đích xây dựng, ước muốn xây dựng một cộng đồng nhiệt huyết, một diễn đàn lành mạnh, ham học hỏi, những HS, SV sau này sẽ trở thành những người công sự và chủ nhân của nền công nghiệp điện tử nước nhà ngày càng mạnh để tiến ra một cách bình đẳng và hòa nhập với thế giới. Tự tôi, tôi luôn tâm niệm kiến thức của mình chỉ là một hạt cát trong một bể học mênh mông, tôi luôn cố gắng đặt mình vào vị trí khiêm tốn để học hỏi không chỉ những người giỏi hơn mình mà còn lắng nghe những người ít kinh nghiệm hơn mình, những người mới bước vào nghề cũng như vào đời. Bởi tôi tâm niệm rằng họ là những người đi sau chắc chắn họ luôn có những kiến thức mới hơn hoặc chí ít cũng cải tiến hơn mình - một cựu SV, một "cựu chiến binh điện tử" sắp hết thời. Và tôi nghĩ điều tốt nhất tôi nên làm là trao lại cho họ ngọn lửa năng lượng của kiến thức và đam mê cho những thế hệ đàn em đi sau, vì nguồn kiến thức đó, niềm đam mê đó nó vốn đâu phải là của riêng tôi?! Nó là của những thế hệ cựu cựu SV, của những người thầy, những người cha, những người anh của thế hệ trước đã trao cho chúng ta kìa!
Comment