Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Chút tâm sự - Bạn có phải là "con giời" không??

Collapse
X
 
  • Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Chút tâm sự - Bạn có phải là "con giời" không??

    Bài này tôi viết sau khi "giao lưu kiến thức" với một số bạn tôi biết là trẻ tuổi trong box "Dành cho những người mới bắt đầu" và nhận thấy một sự ám ảnh về một thế hệ dạy học điện tử của chúng ta ngày nay, những người trẻ tuổi còn đang đi học nhưng mang một cái đầu cao ngạo, lười hoạt động chân tay nhưng luôn thích người khác nhìn mình ngưỡng mộ. Những người không chịu khiêm tốn tìm tòi học hỏi vì sự tiến bộ của bản thân mà chỉ thích bới móc và ngồi ghế trên phê phán người khác. Tôi khẳng định tôi không ám chỉ họ là những người đã trực tiếp nói chuyện với tôi mà chính là những sự cao ngạo và ấu trĩ đâu đó mà chúng có thể chiếm 0.1% hay 99.9% trong mỗi con người chúng ta. Tôi thì không dám nhận mình hoàn toàn không nhiễm các căn bệnh đó nhưng tôi đặc biệt ghét và luôn ý thức không để nó nhiễm vào cái đầu mình. Bởi vậy bạn hãy đọc bài viết này của tôi với một cái đầu thoải mái và cùng suy ngẫm với tôi về những căn bệnh đó. Chúng ta có thể loại bỏ được nó ra khỏi cộng đồng hay chí ít là trong diễn đàn này của chúng ta hay không? Mời các bạn cùng đọc và suy ngẫm.

    Con giời là những "vị" luôn tưởng mình là lớn, là tài giỏi và thông minh hơn người. Những vị đó ít nhiều có được học hành, tham dự những câu chuyện lơn lớn nào đó và luôn tự hào rằng mình có những bí quyết "hơn người"! Vì sao như thế? Vì các vị đó cứ nghĩ là "bọn chúng ngoài kia làm sao biết được những thứ lớn lao như mình"?! Trong các vị đó có thể có nhưng rất ít vị biết rằng không một trường lớp nào ít nhất là ở Việt Nam chúng ta hiện nay muốn đánh trượt học sinh, SV của mình để tự hạ thấp thành tích. Bởi vậy khi các vị đó vượt qua được kỳ thi cuối năm, hoàn thành được đồ án môn học, nhận tấm bằng tốt nghiệp là các vị vênh váo ra mặt, đi đâu các vị cũng có thể tham gia với tư cách "đại gia" và có thể phán xét về mọi thứ. Các vị có 1 giờ được vào phòng thí nghiệm cao cấp của trường thì các vị bồi hồi xúc động vì đẳng cấp của mình vậy là đã được ghi nhận, các vị nghĩ: "không phải ai cũng vào được những nơi như thế này đâu!" Và thế là sau này khi ra trường nhìn cái gì các vị cũng đều "biết rõ ràng" hết, và những thứ nhếch nhác ngoài kia luôn ở đẳng cấp phía dưới các vị tất thảy. Các vị chỉ cần ngồi 1 chỗ nhìn người ta làm bằng con mắt dè bỉu rồi chỉ tay nào là chỗ này sai, chỗ kia sai, thiếu hiểu biết, trình độ kém... Nếu không may có ai đó dồn các vị vào chân tường ở tư thế buộc các vị phải lòi ra cái đuôi ngu dốt của mình thì các vị vì sĩ diện sẽ lảng tránh sang vấn đề khác và lại tiếp tục vẻ vênh váo của mình ở một chỗ khác.

    Cứ bảo làm sao trong diễn đàn ta có những "siêu lừa" như bạn chúMicroDuyPhi bức xúc, cứ bảo làm sao có những phong trào xôn xao về một sản phẩm giúp tiết kiệm 50-70% tiền điện cho gia đình, rồi lại một dạo xôn xao bàn tán về một loại động cơ "made in Vietnam" với công nghệ đột phá và thách thức thế giới với chi phí tiêu hao nhiên liệu chỉ bằng 5-6% chi phí của cả thế giới đang dùng. Cứ bảo làm sao sản phẩm điện tử của nước ngoài vừa rẻ vừa phong phú đa dạng chủng loại từ cái kim đến con tàu vũ trụ, còn sản phẩm của Việt Nam thì luôn đủ các loại mặt hàng trong ... ý tưởng và dự đoán! Đó chính là vì các "con giời" chỉ cần được học một số giờ điện tử, lật qua lật lại vài trang sách, ngồi vào chiếc ghế trong giảng đường bất kỳ nào đó được một cái, sờ được vào một con linh kiện có tên gọi lại Thyristor, IGBT, Mosfet, PLC, uC... một cái là khinh khỉnh nhìn ông thợ điện tử cặm cụi ngoài kia rồi các con giời ngồi nhàn nhã phê chỗ này, phán chỗ kia, rồi các con giời "dự đoán" rằng mạch ý mạch nọ là sai, rồi các con giời (vì là con giời nên không cần biết và coi liêm sỷ của ai là cái đinh chi ráo) phê đổng cho cả thế giới 1 câu "mất căn bản" hay "toàn nghĩ ra những cái trò tầm bậy". Còn khi "con giời" vào ngày đẹp trời nào đó bỗng giải quyết xong 1 "cái móng tay" nhược điểm nào đó của người ta thì hớn hở và vênh váo ra mặt, rồi suýt xoa, rồi rùm beng nào là "thấy chưa, điện tử chỉ là chuyện vặt", hoặc nào là "công nghệ đột phá", nào là "kỷ nguyên mới"... vân vân và vân vân đủ các thứ chuyện của "họ nhà giời". Đó, chính các con giời tưởng mình hơn người nhưng lại là những kẻ ngu dốt nhất trực tiếp là nạn nhân của những siêu lừa hoặc là kẻ vô tình hay cố ý cung câp nguồn năng lượng cổ vũ cho bọn chúng, những kẻ lừa ngay cả bạn bè và đồng nghiệp trên đất nước mình.

    Nếu tất cả những học sinh, sinh viên điện tử hành nghề như các con giời này thì không biết đến bao giờ con cháu sau này có thể được nhờ vào bàn tay và trí tuệ của ông cha. Những người am hiểu và quảng đại có thể rộng lượng với các con giời nhưng nếu cứ để các con giời cứ tiếp tục sản sinh ra thì mỗi con giời khi đã có thâm niên sẽ đào tạo ra hàng loạt các con giời con của thế hệ sau, khi đó nền công nghiệp điện tử của nước nhà thật là vô phúc! Tôi không ngần ngại nói thẳng là tôi rất ghét các "con giời" như vậy!

    Nếu các bạn đọc xong bài viết này của tôi mà nhận thấy khó chịu thì tức là đâu đó trong con người của bạn cũng có chỗ "con giời" nào đó rồi đấy. Nhưng bạn đừng tự ái, bởi vì tôi viết bài này chỉ nhằm mục đích xây dựng, ước muốn xây dựng một cộng đồng nhiệt huyết, một diễn đàn lành mạnh, ham học hỏi, những HS, SV sau này sẽ trở thành những người công sự và chủ nhân của nền công nghiệp điện tử nước nhà ngày càng mạnh để tiến ra một cách bình đẳng và hòa nhập với thế giới. Tự tôi, tôi luôn tâm niệm kiến thức của mình chỉ là một hạt cát trong một bể học mênh mông, tôi luôn cố gắng đặt mình vào vị trí khiêm tốn để học hỏi không chỉ những người giỏi hơn mình mà còn lắng nghe những người ít kinh nghiệm hơn mình, những người mới bước vào nghề cũng như vào đời. Bởi tôi tâm niệm rằng họ là những người đi sau chắc chắn họ luôn có những kiến thức mới hơn hoặc chí ít cũng cải tiến hơn mình - một cựu SV, một "cựu chiến binh điện tử" sắp hết thời. Và tôi nghĩ điều tốt nhất tôi nên làm là trao lại cho họ ngọn lửa năng lượng của kiến thức và đam mê cho những thế hệ đàn em đi sau, vì nguồn kiến thức đó, niềm đam mê đó nó vốn đâu phải là của riêng tôi?! Nó là của những thế hệ cựu cựu SV, của những người thầy, những người cha, những người anh của thế hệ trước đã trao cho chúng ta kìa!
    Last edited by hanguyen; 08-08-2009, 11:53.
    "Imagination is better than knowledge. Knowledge is limited. Imagination encircles the world" - Albert Einstein

  • #2
    Nguyên văn bởi hanguyen Xem bài viết
    Bài này tôi viết sau khi "giao lưu kiến thức" với một số bạn tôi biết là trẻ tuổi trong box "Dành cho những người mới bắt đầu" và nhận thấy một sự ám ảnh về một thế hệ dạy học điện tử của chúng ta ngày nay, những người trẻ tuổi còn đang đi học nhưng mang một cái đầu cao ngạo, lười hoạt động chân tay nhưng luôn thích người khác nhìn mình ngưỡng mộ. Những người không chịu khiêm tốn tìm tòi học hỏi vì sự tiến bộ của bản thân mà chỉ thích bới móc và ngồi ghế trên phê phán người khác. Tôi khẳng định tôi không ám chỉ họ là những người đã trực tiếp nói chuyện với tôi mà chính là những sự cao ngạo và ấu trĩ đâu đó mà chúng có thể chiếm 0.1% hay 99.9% trong mỗi con người chúng ta. Tôi thì không dám nhận mình hoàn toàn không nhiễm các căn bệnh đó nhưng tôi đặc biệt ghét và luôn ý thức không để nó nhiễm vào cái đầu mình. Bởi vậy bạn hãy đọc bài viết này của tôi với một cái đầu thoải mái và cùng suy ngẫm với tôi về những căn bệnh đó. Chúng ta có thể loại bỏ được nó ra khỏi cộng đồng hay chí ít là trong diễn đàn này của chúng ta hay không? Mời các bạn cùng đọc và suy ngẫm.

    Con giời là những "vị" luôn tưởng mình là lớn, là tài giỏi và thông minh hơn người. Những vị đó ít nhiều có được học hành, tham dự những câu chuyện lơn lớn nào đó và luôn tự hào rằng mình có những bí quyết "hơn người"! Vì sao như thế? Vì các vị đó cứ nghĩ là "bọn chúng ngoài kia làm sao biết được những thứ lớn lao như mình"?! Trong các vị đó có thể có nhưng rất ít vị biết rằng không một trường lớp nào ít nhất là ở việt nam chúng ta hiện nay muốn đánh trượt học sinh, SV của mình để tự hạ thấp thành tích. Bởi vậy khi các vị đó vượt qua được kỳ thi cuối năm, hoàn thành được đồ án môn học, nhận tấm bằng tốt nghiệp là các vị vênh váo ra mặt, đi đâu các vị cũng có thể tham gia với tư cách "đại gia" và có thể phán xét về mọi thứ. Các vị có 1 giờ được vào phòng thí nghiệm cao cấp của trường thì các vị bồi hồi xúc động vì đẳng cấp của mình vậy là đã được ghi nhận, các vị nghĩ: "không phải ai cũng vào được những nơi như thế này đâu!" Và thế là sau này khi ra trường nhìn cái gì các vị cũng đều "biết rõ ràng" hết, và những thứ nhếch nhác ngoài kia luôn ở đẳng cấp phía dưới các vị tất thảy. Các vị chỉ cần ngồi 1 chỗ nhìn người ta làm bằng con mắt dè bỉu rồi chỉ tay nào là chỗ này sai, chỗ kia sai, thiếu hiểu biết, trình độ kém... Nếu không may có ai đó dồn các vị vào chân tường ở tư thế buộc các vị phải lòi ra cái đuôi ngu dốt của mình thì các vị vì sĩ diện sẽ lảng tránh sang vấn đề khác và lại tiếp tục vẻ vênh váo của mình ở một chỗ khác.

    Cứ bảo làm sao trong diễn đàn ta có những "siêu lừa" như bạn chúMicroDuyPhi bức xúc, cứ bảo làm sao có những phong trào xôn xao về một sản phẩm giúp tiết kiệm 50-70% tiền điện cho gia đình, rồi lại một dạo xôn xao bàn tán về một loại động cơ "made in vietnam" với công nghệ đột phá và thách thức thế giới với chi phí tiêu hao nhiên liệu chỉ bằng 5-6% chi phí của cả thế giới đang dùng. Cứ bảo làm sao sản phẩm điện tử của nước ngoài vừa rẻ vừa phong phú đa dạng chủng loại từ cái kim đến con tàu vũ trụ, còn sản phẩm của việt nam thì luôn đủ các loại mặt hàng trong ... ý tưởng và dự đoán! Đó chính là vì các "con giời" chỉ cần được học một số giờ điện tử, lật qua lật lại vài trang sách, ngồi vào chiếc ghế trong giảng đường bất kỳ nào đó được một cái, sờ được vào một con linh kiện có tên gọi lại Thyristor, IGBT, Mosfet, PLC, uC... một cái là khinh khỉnh nhìn ông thợ điện tử cặm cụi ngoài kia rồi các con giời ngồi nhàn nhã phê chỗ này, phán chỗ kia, rồi các con giời "dự đoán" rằng mạch ý mạch nọ là sai, rồi các con giời (vì là con giời nên không cần biết và coi liêm sỷ của ai là cái đinh chi ráo) phê đổng cho cả thế giới 1 câu "mất căn bản" hay "toàn nghĩ ra những cái trò tầm bậy". Còn khi "con giời" vào ngày đẹp trời nào đó bỗng giải quyết xong 1 "cái móng tay" nhược điểm nào đó của người ta thì hớn hở và vênh váo ra mặt, rồi suýt xoa, rồi rùm beng nào là "thấy chưa, điện tử chỉ là chuyện vặt", hoặc nào là "công nghệ đột phá", nào là "kỷ nguyên mới"... vân vân và vân vân đủ các thứ chuyện của "họ nhà giời". Đó, chính các con giời tưởng mình hơn người nhưng lại là những kẻ ngu dốt nhất trực tiếp là nạn nhân của những siêu lừa hoặc là kẻ vô tình hay cố ý cung câp nguồn năng lượng cổ vũ cho bọn chúng, những kẻ lừa ngay cả bạn bè và đồng nghiệp trên đất nước mình.

    Nếu tất cả những học sinh, sinh viên điện tử hành nghề như các con giời này thì không biết đến bao giờ con cháu sau này có thể được nhờ vào bàn tay và trí tuệ của ông cha. Những người am hiểu và quảng đại có thể rộng lượng với các con giời nhưng nếu cứ để các con giời cứ tiếp tục sản sinh ra thì mỗi con giời khi đã có thâm niên sẽ đào tạo ra hàng loạt các con giời con của thế hệ sau, khi đó nền công nghiệp điện tử của nước nhà thật là vô phúc! Tôi không ngần ngại nói thẳng là tôi rất ghét các "con giời" như vậy!

    Nếu các bạn đọc xong bài viết này của tôi mà nhận thấy khó chịu thì tức là đâu đó trong con người của bạn cũng có chỗ "con giời" nào đó rồi đấy. Nhưng bạn đừng tự ái, bởi vì tôi viết bài này chỉ nhằm mục đích xây dựng, ước muốn xây dựng một cộng đồng nhiệt huyết, một diễn đàn lành mạnh, ham học hỏi, những HS, SV sau này sẽ trở thành những người công sự và chủ nhân của nền công nghiệp điện tử nước nhà ngày càng mạnh để tiến ra một cách bình đẳng và hòa nhập với thế giới. Tự tôi, tôi luôn tâm niệm kiến thức của mình chỉ là một hạt cát trong một bể học mênh mông, tôi luôn cố gắng đặt mình vào vị trí khiêm tốn để học hỏi không chỉ những người giỏi hơn mình mà còn lắng nghe những người ít kinh nghiệm hơn mình, những người mới bước vào nghề cũng như vào đời. Bởi tôi tâm niệm rằng họ là những người đi sau chắc chắn họ luôn có những kiến thức mới hơn hoặc chí ít cũng cải tiến hơn mình - một cựu SV, một "cựu chiến binh điện tử" sắp hết thời. Và tôi nghĩ điều tốt nhất tôi nên làm là trao lại cho họ ngọn lửa năng lượng của kiến thức và đam mê cho những thế hệ đàn em đi sau, vì nguồn kiến thức đó, niềm đam mê đó nó vốn đâu phải là của riêng tôi?! Nó là của những thế hệ cựu cựu SV, của những người thầy, những người cha, những người anh của thế hệ trước đã trao cho chúng ta kìa!
    bạn nói hay quá
    Mobile: 0982263051

    Comment


    • #3
      Không biết có bệnh viện nào điều trị căn bệnh này không nhỉ ?
      Mình phải nhanh chóng điều trị thôi. Hic !

      Comment


      • #4
        Thực lòng mà nói mình củng chỉ mới tốt nghiệp được gần một tháng thôi. Củng muốn làm ra những sản phẩm thiết thực phục vụ cho đất nước nhưng khó khăn nhiều bước quá. Như là nguồn vốn không có, mình thích các sản phẩm mang tính thẩm mỹ cao nhưng củng không biết làm thế nào để làm ra cái vỏ đẹp, cái nút bấm đẹp, rồi đến các linh kiện..vv
        Đăng ký Dropbox có ngay 2GB lưu trữ online miễn phí:

        Comment


        • #5
          Nếu có ý định sản xuất hàng loạt thì dễ thôi, có chỗ thiết kế và sản xuất hộp nhựa theo yêu cầu mà.

          Comment


          • #6
            Nguyên văn bởi hanguyen Xem bài viết
            Bài này tôi viết sau khi "giao lưu kiến thức" với một số bạn tôi biết là trẻ tuổi trong box "Dành cho những người mới bắt đầu" và nhận thấy một sự ám ảnh về một thế hệ dạy học điện tử của chúng ta ngày nay, những người trẻ tuổi còn đang đi học nhưng mang một cái đầu cao ngạo, lười hoạt động chân tay nhưng luôn thích người khác nhìn mình ngưỡng mộ. Những người không chịu khiêm tốn tìm tòi học hỏi vì sự tiến bộ của bản thân mà chỉ thích bới móc và ngồi ghế trên phê phán người khác. Tôi khẳng định tôi không ám chỉ họ là những người đã trực tiếp nói chuyện với tôi mà chính là những sự cao ngạo và ấu trĩ đâu đó mà chúng có thể chiếm 0.1% hay 99.9% trong mỗi con người chúng ta. Tôi thì không dám nhận mình hoàn toàn không nhiễm các căn bệnh đó nhưng tôi đặc biệt ghét và luôn ý thức không để nó nhiễm vào cái đầu mình. Bởi vậy bạn hãy đọc bài viết này của tôi với một cái đầu thoải mái và cùng suy ngẫm với tôi về những căn bệnh đó. Chúng ta có thể loại bỏ được nó ra khỏi cộng đồng hay chí ít là trong diễn đàn này của chúng ta hay không? Mời các bạn cùng đọc và suy ngẫm.

            Con giời là những "vị" luôn tưởng mình là lớn, là tài giỏi và thông minh hơn người. Những vị đó ít nhiều có được học hành, tham dự những câu chuyện lơn lớn nào đó và luôn tự hào rằng mình có những bí quyết "hơn người"! Vì sao như thế? Vì các vị đó cứ nghĩ là "bọn chúng ngoài kia làm sao biết được những thứ lớn lao như mình"?! Trong các vị đó có thể có nhưng rất ít vị biết rằng không một trường lớp nào ít nhất là ở việt nam chúng ta hiện nay muốn đánh trượt học sinh, SV của mình để tự hạ thấp thành tích. Bởi vậy khi các vị đó vượt qua được kỳ thi cuối năm, hoàn thành được đồ án môn học, nhận tấm bằng tốt nghiệp là các vị vênh váo ra mặt, đi đâu các vị cũng có thể tham gia với tư cách "đại gia" và có thể phán xét về mọi thứ. Các vị có 1 giờ được vào phòng thí nghiệm cao cấp của trường thì các vị bồi hồi xúc động vì đẳng cấp của mình vậy là đã được ghi nhận, các vị nghĩ: "không phải ai cũng vào được những nơi như thế này đâu!" Và thế là sau này khi ra trường nhìn cái gì các vị cũng đều "biết rõ ràng" hết, và những thứ nhếch nhác ngoài kia luôn ở đẳng cấp phía dưới các vị tất thảy. Các vị chỉ cần ngồi 1 chỗ nhìn người ta làm bằng con mắt dè bỉu rồi chỉ tay nào là chỗ này sai, chỗ kia sai, thiếu hiểu biết, trình độ kém... Nếu không may có ai đó dồn các vị vào chân tường ở tư thế buộc các vị phải lòi ra cái đuôi ngu dốt của mình thì các vị vì sĩ diện sẽ lảng tránh sang vấn đề khác và lại tiếp tục vẻ vênh váo của mình ở một chỗ khác.

            Cứ bảo làm sao trong diễn đàn ta có những "siêu lừa" như bạn chúMicroDuyPhi bức xúc, cứ bảo làm sao có những phong trào xôn xao về một sản phẩm giúp tiết kiệm 50-70% tiền điện cho gia đình, rồi lại một dạo xôn xao bàn tán về một loại động cơ "made in vietnam" với công nghệ đột phá và thách thức thế giới với chi phí tiêu hao nhiên liệu chỉ bằng 5-6% chi phí của cả thế giới đang dùng. Cứ bảo làm sao sản phẩm điện tử của nước ngoài vừa rẻ vừa phong phú đa dạng chủng loại từ cái kim đến con tàu vũ trụ, còn sản phẩm của việt nam thì luôn đủ các loại mặt hàng trong ... ý tưởng và dự đoán! Đó chính là vì các "con giời" chỉ cần được học một số giờ điện tử, lật qua lật lại vài trang sách, ngồi vào chiếc ghế trong giảng đường bất kỳ nào đó được một cái, sờ được vào một con linh kiện có tên gọi lại Thyristor, IGBT, Mosfet, PLC, uC... một cái là khinh khỉnh nhìn ông thợ điện tử cặm cụi ngoài kia rồi các con giời ngồi nhàn nhã phê chỗ này, phán chỗ kia, rồi các con giời "dự đoán" rằng mạch ý mạch nọ là sai, rồi các con giời (vì là con giời nên không cần biết và coi liêm sỷ của ai là cái đinh chi ráo) phê đổng cho cả thế giới 1 câu "mất căn bản" hay "toàn nghĩ ra những cái trò tầm bậy". Còn khi "con giời" vào ngày đẹp trời nào đó bỗng giải quyết xong 1 "cái móng tay" nhược điểm nào đó của người ta thì hớn hở và vênh váo ra mặt, rồi suýt xoa, rồi rùm beng nào là "thấy chưa, điện tử chỉ là chuyện vặt", hoặc nào là "công nghệ đột phá", nào là "kỷ nguyên mới"... vân vân và vân vân đủ các thứ chuyện của "họ nhà giời". Đó, chính các con giời tưởng mình hơn người nhưng lại là những kẻ ngu dốt nhất trực tiếp là nạn nhân của những siêu lừa hoặc là kẻ vô tình hay cố ý cung câp nguồn năng lượng cổ vũ cho bọn chúng, những kẻ lừa ngay cả bạn bè và đồng nghiệp trên đất nước mình.

            Nếu tất cả những học sinh, sinh viên điện tử hành nghề như các con giời này thì không biết đến bao giờ con cháu sau này có thể được nhờ vào bàn tay và trí tuệ của ông cha. Những người am hiểu và quảng đại có thể rộng lượng với các con giời nhưng nếu cứ để các con giời cứ tiếp tục sản sinh ra thì mỗi con giời khi đã có thâm niên sẽ đào tạo ra hàng loạt các con giời con của thế hệ sau, khi đó nền công nghiệp điện tử của nước nhà thật là vô phúc! Tôi không ngần ngại nói thẳng là tôi rất ghét các "con giời" như vậy!

            Nếu các bạn đọc xong bài viết này của tôi mà nhận thấy khó chịu thì tức là đâu đó trong con người của bạn cũng có chỗ "con giời" nào đó rồi đấy. Nhưng bạn đừng tự ái, bởi vì tôi viết bài này chỉ nhằm mục đích xây dựng, ước muốn xây dựng một cộng đồng nhiệt huyết, một diễn đàn lành mạnh, ham học hỏi, những HS, SV sau này sẽ trở thành những người công sự và chủ nhân của nền công nghiệp điện tử nước nhà ngày càng mạnh để tiến ra một cách bình đẳng và hòa nhập với thế giới. Tự tôi, tôi luôn tâm niệm kiến thức của mình chỉ là một hạt cát trong một bể học mênh mông, tôi luôn cố gắng đặt mình vào vị trí khiêm tốn để học hỏi không chỉ những người giỏi hơn mình mà còn lắng nghe những người ít kinh nghiệm hơn mình, những người mới bước vào nghề cũng như vào đời. Bởi tôi tâm niệm rằng họ là những người đi sau chắc chắn họ luôn có những kiến thức mới hơn hoặc chí ít cũng cải tiến hơn mình - một cựu SV, một "cựu chiến binh điện tử" sắp hết thời. Và tôi nghĩ điều tốt nhất tôi nên làm là trao lại cho họ ngọn lửa năng lượng của kiến thức và đam mê cho những thế hệ đàn em đi sau, vì nguồn kiến thức đó, niềm đam mê đó nó vốn đâu phải là của riêng tôi?! Nó là của những thế hệ cựu cựu SV, của những người thầy, những người cha, những người anh của thế hệ trước đã trao cho chúng ta kìa!

            Thanks, hanguyen bạn nói hết tâm sự mà tôi ấp ủ từ lâu. Nhiều khi tôi tự nghĩ mình có con giời hay không (0.1%-99.9%) vì nói chung ai ai trong dđ này củng tài giỏi (\color{red}{BS}). Lương 10tr thì chê chết đói, 20tr thì chê húp cháo (không biết kiến thức ra sao mà toàn là bê bác các anh chị em tiềm việc làm cho họ) cho dù là lương chết đói tôi cũng thank you họ biết đâu có ngày mình củng sẽ làm lương chết đói.
            Tôi thật sự hy vọng có 1 ngày ai ai củng khiêm tốn (học và làm) thì dân tộc ta mới có hy vọng phát triển mạnh về mọi mặt.

            Comment


            • #7
              Một bài viết quá chân tình. Nếu ai cũng có suy nghĩ như vậy thì sợ gì đất nước không giàu mạnh nhỉ
              Và con tim đã vui trở lại ....

              Comment


              • #8
                Câu chuyện này bác hanguyen nhà ta bắt nguồn từ đây. Bác đã có những lời dạy dỗ rất rất là chu đáo

                Nguyên văn bởi hanguyen Xem bài viết
                bạn đã giải xong mấy mạch điện và thí nghiệm lại chúng chưa. Trong các mạch tôi post lên có mạch nào cho điện áp Ura = 12V - 0.2V = 11.8V không? Trong 5 năm kinh nghiệm điện tử bạn đã làm được những gì, đã sử dụng vôn kế thành thạo để biết chọc vào đâu trong các mạch điện tử chưa??
                bạn đã để mắt đến mấy mạch này trong sách điện tử căn bản chưa? Đừng nói là chưa đấy nhé, SV điện tử nó cười rúc rích lên lại tự hỏi không biết tại sao.

                Nguyên văn bởi hanguyen Xem bài viết
                Qua đây tôi muốn nhắn tới các bạn: Để luôn tự tin trong tranh luận các bạn cần phải chắc chắn mình đã tai nghe, mắt nhìn, tay sờ vào các linh kiện và mạch điện tử, đã kinh qua nhiều năm trên các "bãi chiến trường" điện tử với các công trình tự tay mình làm ra và được cộng đồng ghi nhận thì hãy mạnh dạn phát biểu cho mọi người nghe nhé. CCG!

                Chú ý: Nếu xem các kết quả này bạn vẫn chưa thấy phục thì hãy cố gắng tiết kiệm tiền (chỉ khoảng 10 nghìn đồng thôi) để mua linh kiện về mà tự tay test lấy. Nhớ là dùng đồng hồ đủ tốt mà đo chứ đừng dùng đồng hồ rẻ tiền của TQ vì nó sai số nhiều lắm đấy. Nếu đo bằng đồng hồ này cảm thấy nghi ngờ thì lấy đồng hồ khác mà đo. Nếu làm đi làm lại nhiều lần vẫn không ra được kết quả mình mong đợi thì cũng đừng đổ tại đồng hồ nhé, hãy mang nó đến phòng thí nghiệm của thầy giáo dạy điện tử của bạn nhờ ông ý xem xét xem lắp có sai chỗ nào không và dùng đồng hồ xịn kiểm chứng kết quả.
                Nguyên văn bởi hanguyen Xem bài viết
                Tôi không biêt bạn học điện tử như thế nào, có thầy giáo dạy hay không, có hay bỏ tiết hay không, có đụng tay vào mạch điện nào hay chưa, đã đọc datasheet của 1 con transistor nào hay chưa, có người hướng dẫn thực hành mạch điện thực tế nào hay chưa.
                Nguyên văn bởi hanguyen Xem bài viết
                Tại sao điện áp trên tải lại bị mất mát qua R1 và tiếp giáp B-E mà laị không phải là sụt qua tiếp giáp C-E của các transistor là một câu hỏi hay và cũng là một trong những chỗ uẩn khúc nhất của mạch khuếch đại lặp emiter mà không phải ai cũng hiểu được nó. 2 bạn đang tham gia trong box "dành cho những người mới bắt đầu" nên rất có thể 2 bạn là những người mới bắt đầu thật Mình khẳng định lại là cách tính trên không sai đâu, còn tại sao lại như thế thì bạn nên tự mình tìm hiểu về mạch khuếch đại lặp emiter bằng bất kỳ nguồn kiến thức nào bạn có, như thế bạn sẽ nhớ và ngấm lâu hơn là mình giải thích 1 vài dòng ở đây để rồi ngày mai bạn sẽ lại quên ngay... hihi
                Nguyên văn bởi hanguyen Xem bài viết
                Bạn đừng vội vã chắc chắn về 5 năm điện tử có thể giúp bạn hiểu được hết mạch điện đơn giản này. Vì nếu với từng ấy thời gian mà bạn vẫn chưa biết đến chỗ kiến thức này, và nếu hôm nay tôi không giảng giải cho bạn về vấn đề này thì 10 năm sau, khi đó bạn đã có 15 năm kinh nghiệm về điện tử, bạn vẫn "tin tưởng" vào phán đoán của mình để rồi đến khi đó mới có người chỉ ra cho bạn thì có thể bạn sẽ trách tôi ngày hôm nay không phải là người tốt Bạn cứ dành thời gian nghiền ngẫm thêm nữa đi, nếu bạn vẫn "tin chắc" vào nhận định của mình thì khi đó tôi sẵn sàng giảng giải chi tiết cho bạn
                Thú thực với bác là sách điện tử em cũng mày mò từ năm trung học rồi, giờ làm nhiều thì mới hiểu đc lý thuyết, chứ em có đi nói suông bao giờ. Mà vôn kế thì em ko có, em chỉ biết xài "đi ghi thồ miu ti mit tơ" với "ót xi lô" thôi, kinh nghiệm "chiến trường điện tử" của em cũng cỡ vài năm thôi, chưa có kinh nghiệm nhiều nên em mạn phép xin bác cho em đc "phát biểu" để biết sai sót của mình, em học cũng tự học thôi chứ ko có thầy dạy như bác, em đang tập tành làm mạch hai lớp và đã thành công, sắp tới định làm 3 lớp nếu có gì nhờ bác chỉ giúp với. Thôi cũng tối rồi ngày mai em sẽ tâm sự với bác tiếp.
                Chào bác nhé.
                http://dientuvietnam.net/forums/show...t=27147&page=4

                0988467839

                Comment


                • #9
                  và tất nhiên điều này là có thật
                  |

                  Comment


                  • #10
                    Nguyên văn bởi duonghoang Xem bài viết
                    Câu chuyện này bác hanguyen nhà ta bắt nguồn từ đây. Bác đã có những lời dạy dỗ rất rất là chu đáo.
                    Thú thực với bác là sách điện tử em cũng mày mò từ năm trung học rồi, giờ làm nhiều thì mới hiểu đc lý thuyết, chứ em có đi nói suông bao giờ. Mà vôn kế thì em ko có, em chỉ biết xài "đi ghi thồ miu ti mit tơ" với "ót xi lô" thôi, kinh nghiệm "chiến trường điện tử" của em cũng cỡ vài năm thôi, chưa có kinh nghiệm nhiều nên em mạn phép xin bác cho em đc "phát biểu" để biết sai sót của mình, em học cũng tự học thôi chứ ko có thầy dạy như bác, em đang tập tành làm mạch hai lớp và đã thành công, sắp tới định làm 3 lớp nếu có gì nhờ bác chỉ giúp với. Thôi cũng tối rồi ngày mai em sẽ tâm sự với bác tiếp.
                    Chào bác nhé.
                    http://dientuvietnam.net/forums/show...t=27147&page=4

                    Khi nào bác làm mạch 3 lớp thì gọi cho tớ. Vì chắc 100% là bác làm tại gia không được đâu phải cần có máy ép công nghiệp và Cty của tớ có thể phục vụ kể cả HDI (high density interconnect).
                    Last edited by npk.tran; 08-08-2009, 01:12.

                    Comment


                    • #11
                      Mình cũng định phát triển 2 lớp thành 3,4 lớp, nói chung thấy cũng hơi phức tạp, mấy lớp giữa chắc mình chỉ jump thôi, rồi xếp chồng lên nhau (tại gia mà), như thế cũng đc gọi là nhiều lớp rồi chứ đúng ko

                      0988467839

                      Comment


                      • #12
                        Thật tình thì bây giờ internet đã có mặt trên khắp mọi nẻo đường.
                        Mấy tên ưa chỉ trích và bới móc thì đơn giản là hắn bỏ ra hàng giờ đồng hồ và với 1 ít vốn liếng ngôn ngữ hắn có thể sưu tầm và bơi móc trong đống vụn vặt trên internet rồi lôi ra để chỉ trích, công kích người ta.

                        Đúng là càng ngày càng nhiều người ít chịu vận động chân tay. Mà người vận động chân tay làm việc để có thể đưa ra cho đời những sản phẩm hữu ích thiết thực thì bị bọn này công kích ko thương tiếc.

                        Nhưng đa số cũng do con người mà ra cả: Con người lười lao động nên chỉ thích nghe là nhiều. Nên phải bị bọn Cái Đầu Thừa kiến thức, thiếu thực hành kia nó nói nghe cho đã, để rồi kết cuộc là hàng loạt những công trình bỏ ngõ, dở dang và tốn tiền, tốn của.
                        Tôi mong ước sao ai ai cũng nói, nói càng nhiều vào càng tốt nhưng song song đó là phải làm, làm nhiều vào. Thì tiếng nói ấy rất giá trị, làm cho người nghe- nghe hoài mà ko biết chán.

                        Hôm rồi về Nha Trang chơi, gặp mấy anh bạn hỏi: Dạo này có gì mới ko? Tôi bảo: Đang làm mấy con ARM, đang nghiên cứu cũng được lắm! và tôi bảo mấy anh thử với ARM xem thì mấy anh lắc đầu- nói thôi - giờ ko có thời gian đâu mà làm nữa, có nhiêu xài nhiêu cho xong.

                        Thú thật thì, bản thân phải lao động, vừa lao động nhưng cũng vừa học hỏi nghiên cứu để làm sao mỗi ngày trong người của mình có 1 cái gì đó mới mẻ hơn mới được.

                        Cuộc sống như thế riêng tôi cảm thấy mới có ý nghĩa. Thật ko gì hạnh phúc thay khi thấy con người mình luôn được làm mới.

                        Và vui lắm thay mỗi khi thấy ai đó nhờ nghe được lời mình nói, xem được việc mình làm rồi bản thân họ nhờ đó mà làm được những gì mong muốn. Chứ đừng nói cho đã để rồi dzu nhau vào chỗ chết: Tốn tiền, tốn của, mất thời gian,.......

                        Comment


                        • #13
                          Các bác thông cảm; nổ, khoác lác thì dân mình nhiều người mắc lắm; trong rất nhiều mảng chứ không riêng gì điện tử. Nói giỏi cũng tốt (có thể phổ biến cho nhiều người), phê bình chỉ trích cũng tốt (ngày nay người ta toàn né tránh, có làm thì cũng dấu mặt) nhưng phải thuyết phục, chứ không phải là chơi chơi.
                          À, lần sau bác nào viết đúng chữ "việt nam" thành "Việt Nam" nhé!
                          !e

                          Comment


                          • #14
                            Nguyên văn bởi zemen Xem bài viết
                            Các bác thông cảm; nổ, khoác lác thì dân mình nhiều người mắc lắm; trong rất nhiều mảng chứ không riêng gì điện tử. Nói giỏi cũng tốt (có thể phổ biến cho nhiều người), phê bình chỉ trích cũng tốt (ngày nay người ta toàn né tránh, có làm thì cũng dấu mặt) nhưng phải thuyết phục, chứ không phải là chơi chơi.
                            À, lần sau bác nào viết đúng chữ "việt nam" thành "Việt Nam" nhé!
                            Thanks, zemen, nhắc nhở ý nghĩa quá, thật là sơ suất. Đã sửa!
                            "Imagination is better than knowledge. Knowledge is limited. Imagination encircles the world" - Albert Einstein

                            Comment


                            • #15
                              Nguyên văn bởi hanguyen Xem bài viết
                              Thanks, zemen, nhắc nhở ý nghĩa quá, thật là sơ suất. Đã sửa!
                              Định nhảy vô kêu các đồng chí ấy về xem cách phân cực mạch cực C chung, nhưng đọc hết mới thấy coi bộ xem bề căng thẳng quá,
                              Diễn đàn Vi điều khiển:

                              Comment

                              Về tác giả

                              Collapse

                              hanguyen Tìm hiểu thêm về hanguyen

                              Bài viết mới nhất

                              Collapse

                              Đang tải...
                              X