Ừ, có cu đặt hàng, lại cần chục con CY8C24794...
Để chắc ăn, điện lên Đội Cấn hỏi còn hàng không... Em nghe điện trả lời có. Léng phéng thế nào em lại nghe lầm thành 29794 nên lúc sau em gọi lại báo không có!
- Ô hay! Anh cần 24794 mà! Em có không?
- Dạ có! Anh lấy bao nhiêu?
- 10 con thì giá bao nhiêu?
- 110.000!
Hay quá nhỉ! Trước lấy 120000, giờ lấy 10 con giá giảm trông thấy! Lại còn chịu khó gọi lại cho khách hàng nhé! Gọi di động hẳn hoi nhé! Thế mà trước đây có đứa chê các em Đội Cấn, rõ là ghen ăn tức ở.
Hí hửng chạy lên lấy IC... Ái chà! Sao mà lắm em thế nhỉ! Một, hai, ba... Một em Tròn Tròn, một em Nhẳng Nhẳng, một em Lành Lạnh... Không biết em nào vừa nghe điện nhỉ (vì giọng ngọt như mía lùi làm thằng bé ấn tượng). Thôi thì hỏi đại em Tròn Tròn:
- Em cho anh lấy chục con CY8C24794.
Tròn Tròn quay sang bảo Lành Lạnh (giọng tenor):
- Lấy 10 con 24794! Giời ơi! Bi Xóc ở bên này cơ mà! Sao lại tìm bên đấy???
Lành lạnh lấy IC xong, quay vào bên trong gãi gãi cái máy gì đó... Không rõ xảy ra chuyện gì mà em vỗ máy phành phạch... Nhẳng Nhẳng thấy thế cũng lao vào giúp... Này thì đập, này thì đạp, này thì cấu véo...
Lúc sau 2 em phờ phạc quay ra, Nhẳng Nhẳng hổn hển:
- Máy em đang hỏng không tra giá được...
Lành Lạnh buông cụt ngủn:
- Trăm hai một con!
Thằng bé ngạc nhiên:
- Vừa báo anh trăm mốt mà? Lấy 10 con phải khác 1 con chứ?
Tròn Tròn vênh mỏ:
- Ít nữa em chẳng còn mà bán cho anh đâu!
Lành Lạnh tiếp:
- Anh lấy thì lấy, không lấy thì thôi!
Ờ thì trăm hai, thằng bé móc tiền thanh toán. Mình đường đường đấng trượng phu - đầu đội nồi cơm điện chân đạp giầy - thì cần quái gì tranh cãi với phụ nữ vì 100000 chứ!
Nhưng lòng thì gợn suy nghĩ... Nếu mình lấy 100 con thì sao nhỉ? Nếu bọn sinh viên mua thì sao nhỉ? 10000 với chúng nó cũng quý lắm chứ! Mà xưa nay mua số lượng nhiều phải khác đơn lẻ chứ!
Em ơi là em! Tuy các em là phụ nữ nên chẳng cần cái "nhất ngôn cửu đỉnh" như bọn anh, nhưng buôn bán thì phải giữ uy chứ! Một trăm nghìn không to tát gì, chưa đủ để các em mua bỉm... Các em làm vậy là mất khách đấy.
Thôi chào em xinh tươi... Lần sau cần anh đặt hẳn nước ngoài cho máu. Tuy chúng nó có bóp nhưng còn chấp nhận được, chứ để người Việt bóp hòn Việt thì đau lắm.
Để chắc ăn, điện lên Đội Cấn hỏi còn hàng không... Em nghe điện trả lời có. Léng phéng thế nào em lại nghe lầm thành 29794 nên lúc sau em gọi lại báo không có!
- Ô hay! Anh cần 24794 mà! Em có không?
- Dạ có! Anh lấy bao nhiêu?
- 10 con thì giá bao nhiêu?
- 110.000!
Hay quá nhỉ! Trước lấy 120000, giờ lấy 10 con giá giảm trông thấy! Lại còn chịu khó gọi lại cho khách hàng nhé! Gọi di động hẳn hoi nhé! Thế mà trước đây có đứa chê các em Đội Cấn, rõ là ghen ăn tức ở.
Hí hửng chạy lên lấy IC... Ái chà! Sao mà lắm em thế nhỉ! Một, hai, ba... Một em Tròn Tròn, một em Nhẳng Nhẳng, một em Lành Lạnh... Không biết em nào vừa nghe điện nhỉ (vì giọng ngọt như mía lùi làm thằng bé ấn tượng). Thôi thì hỏi đại em Tròn Tròn:
- Em cho anh lấy chục con CY8C24794.
Tròn Tròn quay sang bảo Lành Lạnh (giọng tenor):
- Lấy 10 con 24794! Giời ơi! Bi Xóc ở bên này cơ mà! Sao lại tìm bên đấy???
Lành lạnh lấy IC xong, quay vào bên trong gãi gãi cái máy gì đó... Không rõ xảy ra chuyện gì mà em vỗ máy phành phạch... Nhẳng Nhẳng thấy thế cũng lao vào giúp... Này thì đập, này thì đạp, này thì cấu véo...
Lúc sau 2 em phờ phạc quay ra, Nhẳng Nhẳng hổn hển:
- Máy em đang hỏng không tra giá được...
Lành Lạnh buông cụt ngủn:
- Trăm hai một con!
Thằng bé ngạc nhiên:
- Vừa báo anh trăm mốt mà? Lấy 10 con phải khác 1 con chứ?
Tròn Tròn vênh mỏ:
- Ít nữa em chẳng còn mà bán cho anh đâu!
Lành Lạnh tiếp:
- Anh lấy thì lấy, không lấy thì thôi!
Ờ thì trăm hai, thằng bé móc tiền thanh toán. Mình đường đường đấng trượng phu - đầu đội nồi cơm điện chân đạp giầy - thì cần quái gì tranh cãi với phụ nữ vì 100000 chứ!
Nhưng lòng thì gợn suy nghĩ... Nếu mình lấy 100 con thì sao nhỉ? Nếu bọn sinh viên mua thì sao nhỉ? 10000 với chúng nó cũng quý lắm chứ! Mà xưa nay mua số lượng nhiều phải khác đơn lẻ chứ!
Em ơi là em! Tuy các em là phụ nữ nên chẳng cần cái "nhất ngôn cửu đỉnh" như bọn anh, nhưng buôn bán thì phải giữ uy chứ! Một trăm nghìn không to tát gì, chưa đủ để các em mua bỉm... Các em làm vậy là mất khách đấy.
Thôi chào em xinh tươi... Lần sau cần anh đặt hẳn nước ngoài cho máu. Tuy chúng nó có bóp nhưng còn chấp nhận được, chứ để người Việt bóp hòn Việt thì đau lắm.
Comment