Người viết: Chuck Hill
Link gốc: [EEtimes]How to train your boss in the proper bug etiquette
Ngày trước, tôi đang làm việc cho một công ty nhỏ để phát triển một sản phẩm mới, mà đã là sản phẩm mới, ta thường có lỗi và sửa lỗi là việc luôn phải làm. Khi sắp đến thời hạn kết thúc. Các lỗi bắt đầu ít xảy ra và càng khó để tìm ra hơn. Hệ thống mà chúng tôi đang làm bao gồm nhiều hệ thống CPU hoạt động bất đồng bộ với nhau, vì thế càng về sau các lỗi mà chúng tôi tìm có thể chỉ xảy ra trong 1 khoảnh khắc trong suốt hàng giờ.
Lúc này tôi đang ở trong phòng thí nghiệm(lab), mắt chăm chú nhìn vào 1 cái đồng hồ đo dạng thế hệ trước của digital ossciloscope (scope hood), chờ đợi lỗi như chờ ăn trộm thì lúc này cấp trên vỗ vào vai tôi và hỏi "mọi việc thế nào rồi". Ngay lúc này tôi nhảy ra khỏi ghế, tai tôi nghe thấy tiếng ổ cứng hoạt động và nhìn thấy tia trigger của scope (ossciloscope) nhá lên - điều này nói lên rằng tôi vừa bỏ lỡ cái điều mà tôi chờ đợi từ nãy đến giờ.
Tôi dựa vào ghế và nói với cấp trên là cái thiết kế này lộn xộn cả lên rồi, ta phải thiết kế lại, và mất cả 3 tháng để có thể nghĩ đến chuyện đem ra bán được. Với cái nhìn nghiêm trọng, cấp trên của tôi đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Vài giờ sau, ông ta đi vào, tôi lúc này đang dựa vào ghế và có khuôn mặt vui vẻ. Ông ấy hỏi một lần nữa "Mọi việc sao rồi?", và tôi trả lời ông ấy "Cái này lỗi nhỏ thôi, sửa đơn giản bằng vài sợi dây là được".
Kể từ đó, khi tôi làm việc tập trung trong phòng thí nghiệm, ông ấy chỉ nhìn qua cửa kính, không đi vào hỏi han gì cả. Ông ấy biết rằng nếu hỏi tôi không đúng thời điểm, thì không nhận được điều ông ấy muốn hỏi. Tốt nhất là hỏi khi tôi đang vui vẻ. Tôi cũng biết là làm vậy như đang hành hạ sự kiên nhẫn của ông ấy. Nhưng! Ta phải huấn luyện cho cấp trên chúng ta có một văn hóa xã giao tốt khi xử lý trong những trường hợp như vậy.
Link gốc: [EEtimes]How to train your boss in the proper bug etiquette
Ngày trước, tôi đang làm việc cho một công ty nhỏ để phát triển một sản phẩm mới, mà đã là sản phẩm mới, ta thường có lỗi và sửa lỗi là việc luôn phải làm. Khi sắp đến thời hạn kết thúc. Các lỗi bắt đầu ít xảy ra và càng khó để tìm ra hơn. Hệ thống mà chúng tôi đang làm bao gồm nhiều hệ thống CPU hoạt động bất đồng bộ với nhau, vì thế càng về sau các lỗi mà chúng tôi tìm có thể chỉ xảy ra trong 1 khoảnh khắc trong suốt hàng giờ.
Lúc này tôi đang ở trong phòng thí nghiệm(lab), mắt chăm chú nhìn vào 1 cái đồng hồ đo dạng thế hệ trước của digital ossciloscope (scope hood), chờ đợi lỗi như chờ ăn trộm thì lúc này cấp trên vỗ vào vai tôi và hỏi "mọi việc thế nào rồi". Ngay lúc này tôi nhảy ra khỏi ghế, tai tôi nghe thấy tiếng ổ cứng hoạt động và nhìn thấy tia trigger của scope (ossciloscope) nhá lên - điều này nói lên rằng tôi vừa bỏ lỡ cái điều mà tôi chờ đợi từ nãy đến giờ.
Tôi dựa vào ghế và nói với cấp trên là cái thiết kế này lộn xộn cả lên rồi, ta phải thiết kế lại, và mất cả 3 tháng để có thể nghĩ đến chuyện đem ra bán được. Với cái nhìn nghiêm trọng, cấp trên của tôi đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Vài giờ sau, ông ta đi vào, tôi lúc này đang dựa vào ghế và có khuôn mặt vui vẻ. Ông ấy hỏi một lần nữa "Mọi việc sao rồi?", và tôi trả lời ông ấy "Cái này lỗi nhỏ thôi, sửa đơn giản bằng vài sợi dây là được".
Kể từ đó, khi tôi làm việc tập trung trong phòng thí nghiệm, ông ấy chỉ nhìn qua cửa kính, không đi vào hỏi han gì cả. Ông ấy biết rằng nếu hỏi tôi không đúng thời điểm, thì không nhận được điều ông ấy muốn hỏi. Tốt nhất là hỏi khi tôi đang vui vẻ. Tôi cũng biết là làm vậy như đang hành hạ sự kiên nhẫn của ông ấy. Nhưng! Ta phải huấn luyện cho cấp trên chúng ta có một văn hóa xã giao tốt khi xử lý trong những trường hợp như vậy.
Comment