Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Tâm tình dân DIYer

Collapse
X
 
  • Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Tâm tình dân DIYer

    Ham thích DIY là rất hay. Trẻ nhỏ thời nay cũng được tập DIY bằng các đồ chơi lắp ráp để phát triển kỹ năng này. Lúc nhỏ Tép cũng DIY chiếc xe 4 bánh bằng 4 khoanh mía làm 4 bánh và 1 cục gỗ ..-> thế là có 1 chiếc xe kéo đi chơi. Lớn lên chút DIY đèn chơi trong thu bằng lon sữa + chai thuốc và dầu để đốt ...
    Càng lớn mức độ DIY càng cao, DIY thì luôn cần đồ lặt vặt --> cái phòng trong nhà như là nhà chứa ve chai, đủ các thứ lỉnh kỉnh. Lấy vợ xong càng DIY nhiều để giảm chi phí cho cuộc sống, cái gì làm được thì khỏi mua. Có con thì DIY đồ chơi co con, các tiên ích cho con ...

    Nhưng DIY cho ra sản phẩm tốt-bền-đẹp-hay thì tốn rất nhiều công sức + thời gian-> cho nên Internet là con đường, diễn đàn là trường học.
    DIY có cái vui/ sướng (thành phẩm như mong đơi), cái buồn (khi tốn nhiều thứ mà kết quả không như mong đợi) , cái mệt (đôi khi cực như cún), cái kinh .. nghiệm sau bao lần thất bại thương đau và thành công rạng rỡ , cái nhục ( khi hỏi người khác , đã không chỉ còn sỉ nhục nữa)... Chỉ ai đã từng DIY mới hiểu tâm tình này!!

    Người có tiền bảo là mình khùng, tốn thời gian vô bổ, nhưng mình thấy .. bổ, vì ví như khi làm đồ chơi cho con, thấy nó thích thì mình cũng hạnh phúc; ví như khi DIY xong thì cũng nhờ Internet và các nguồn kiến thức khác làm cho mình thấy như đầu mình .. to ra 1 chút .

    Ai từng DIY chì chia sẻ cùng nhau cảm xúc này, cái khó, cái cực, cái... đủ thứ cái có thể chia sẻ cùng nhau.
    QUa luồng này, cầu chúc cho mọi DIYer ngày càng đạt được thành công như mong đợi, và không còn bị sỉ nhục khi học hỏi cùng nhau.
    Last edited by tepriu; 25-01-2011, 09:49.
    Tôi học hỏi hiểu biết của bạn và chia sẻ hiểu biết cho bạn.
    <... vứt bỏ những cái vô dụng để có chỗ chứa những cái hữu ích ...>

  • #2
    Mấy hôm nay vào diễn đàn mà chẳng biết viết gì, post gì! Vừa đóng đc đôi loa bookshelf nghe thử thấy cũng ổn, nhưng vợ kêu: "Lại loa nữa à? Sao nhiều loa thế anh?". Chỉ có thằng con là sướng vì có thêm cái để thi thoảng bắc ghế trèo lên sờ sờ, nắn nắn. Nhìn nó sờ cái màng loa mà mình run như cầy sấy! Hôm nọ nó ấn móp cái vòm loa treble của cặp loa trước mình đóng, tiếc đứt ruột, nghĩ mãi mới có cách dán băng dính vào rồi giật nhanh ra, may quá nó cũng trở lại bình thường, hôm sau phải treo ngay lên tường rồi! Đến đôi loa này hết chỗ treo... Hôm nọ vợ giận cũng chỉ vì mình không chăm con mà chỉ chăm DIY. Đây cũng là một cái mà DIYer nào hẳn cũng phải mắc đôi lần. Người ta thì tranh thủ thời gian rỗi nghỉ ngơi, đi chơi thăm anh em họ hàng bạn bè, hoặc kiếm việc làm thêm. Còn mình thì chỉ mong có thời gian rỗi để DIY. Được cái không sinh hư vì ít đi chơi, đôi khi bạn bè rủ đi nhậu nhưng nghĩ đến cái ampli đang làm dở lại từ chối, chúng nó bảo thằng này dạo này ngoan thế?!

    Dường như cái máu DIY đã truyền sang cả con trai, mới tuổi rưỡi mà đc cầm cái tuốc nơ vít chọc chọc linh tinh là khoái lắm, đồ chơi thì chẳng thiết mà chỉ thích ngồi xem bố DIY rồi ngắm nghiá xem có cái gì vặt đc ko là vặt trộm ra ngồi một góc, cũng lắp lắp ráp ráp như ai!....

    Còn nữa...
    Cần mua gấp chung cư (Hà Nội) diện tích trên dưới 50m2 để triển khai dự án nhà thông minh!!!

    0989313142

    Comment


    • #3
      Mình cũng thường DIY, kỷ niệm đáng nhớ nhất là DIY cái nguồn cho TV nội địa với STR 50115 hồi còn "bé". Mọi thứ đều "tự chế", mạch in (vẽ bằng tay), cuốn cuộn biến áp với lõi của FBT cưa ngắn cho hẹp cửa sổ. Tất nhiên linh kiện phải mua rồi. Nhưng dùng diode 1N 4007. Chạy thử với nguồn AC100V, 110V, 220V... đều ngon lành.
      Lắp vào cái NEC 18 inches. Bật nguồn mà tay run run, vì thời đó máy này khá đắt, chưa chuyển hệ đã phải mua với giá 1,8 chỉ vàng.
      Ngon ghê. Sướng ghê. Mai bán được rồi. Mai ta sẽ làm một loạt nguồn kiểu này, kiếm bộn!
      Gọi vào nhà kêu vợ ra chia vui.
      Vợ đang ra kia rồi. Viễn cảnh kiếm tiền tiêu sáng như màn hình trước mắt ta !!!
      Nhưng...
      Cái chữ nhưng chết tiệt.
      Vợ sắp bước chân vào cửa quán thì "cạch". Màn hình tắt ngấm.
      ....
      Thì ra 50115 chập rồi. R2KY đâu rồi? Ồ, quên chưa lắp. Thế Hor Out sao rồi? Chập rồi! Toát mồ hôi hột.
      Tay run run, đấu lại nguồn cũ của máy, thay Hor Out Trans. Khoan hãy bật lên. Nào, lên đi cho anh nhờ. Đừng mở đèn hào quang trong ống hình nhé !
      Nhưng kìa: Một vầng corona trong ống đèn. Tháo D.Y. ra thì thấy như có một con kiến nào đã đục thủng ống đèn rồi.
      DIY vậy đó. Dốt thì phải đóng thuế ngu. Mua lại cái đèn hình mất gần 1 chỉ vàng, mà chất lượng kém hơn hẳn cái đèn đã chầu trời.

      Sau vụ đó, tôi làm nguồn kiểu này, phải có zener R2KY, phải dùng diode xung, phải... và phải... Và chỉ chơi máy 14 - 15 inches thôi. Lõi FBT chạy máy lớn không nổi. Diode 1N 40xx không thích hợp trong nguồn này.
      Rồi tôi cũng bán được hơn chục bộ nguồn cho bạn thợ, giá một bộ cũng gần bằng 1/2 cái ổn áp Nga đấy các bạn ạ.
      Nhưng nhờ có được kinh nghiệm xương máu này, tôi sửa nguồn TV không bao giờ bị trả giá nữa...
      Chuyện xưa, ÔN CỐ TRI TÂN
      Chưa đỗ tú tài, nên vẫn còn phải đi học.

      Comment


      • #4
        Nhờ DIY mà em đến với dtvn vì em hổng phải dân dt chính cống. Vui lắm cơ học được nhiều và cũng quen được nhiều bác trên này. Đốt tiền cũng nhiều và nghe vợ cằn nhằn cũng nhiều vì cái gì cũng thích tự làm chứ không thích mua. Đã bao project cái thì đã hoàn thành, cái thì dang dở như tưới lan tự động, chống trộm, xe đạp điện, inverter.
        Rất vui khi được làm quen với các DIYer, mong có ngày offline để cùng chia sẻ kinh nghiệm.
        “If you create your own electricity, heating and water systems, you create your own politics. Maybe that’s what they’re afraid of.” –– Michael Reynolds

        Comment


        • #5
          Đó là do đam mê. Ham học. Ham làm.
          Tuy nhiên đôi khi bạn bè cho rằng ta chỉ ham "về với vợ" Thế mới buồn.
          Thường hay thức thâu đêm, đền nơi làm việc hay bơ phờ hốc hác. . . . hay buồn ngủ. . .
          . . .

          Chúc vui

          Comment


          • #6
            Nguyên văn bởi aici Xem bài viết
            Đó là do đam mê. Ham học. Ham làm.
            Tuy nhiên đôi khi bạn bè cho rằng ta chỉ ham "về với vợ" Thế mới buồn.
            Thường hay thức thâu đêm, đền nơi làm việc hay bơ phờ hốc hác. . . . hay buồn ngủ. . .
            . . .

            Chúc vui
            Cái này rất đúng à nghen! Bạn bè thì nó ko hiểu đc mình. Mình có thằng bạn ở quê từ bé đến lớn nó chỉ biết học, học xong lấy vợ sinh con rồi, làm thầy giáo rồi, giờ vẫn học, vừa bảo vệ xong luận án thạc sỹ hóa học, lại học tiếp... Trước mình đang làm "dự án" chế laptop từ desktop cũng là lúc nó từ quê ra gọi cho mình để xin tá túc trong thời gian học cao học.
            Ở cùng nhau, đêm nó thức học, mình thức DIY. Nó bảo: "Làm làm gì cho khổ, cái thời gian ấy ông làm việc khác kiếm tiền có mà mua đc mấy cái laptop mới!". Đã thế xong nó còn dẫn chứng luôn: "Lần trước tao có một cây khế cảnh, háo hức hì hục cắt, uốn ,nắn cả ngày để tạo thế tạo dáng, chưa xong thành quả thì ông hàng xóm sang chơi, chẳng những không động viên một câu ông còn nói: Nếu mà ai cũng như mày thì bọn bán cây cảnh nó thất nghiệp hết à? Cụt hết cả hứng mà nghĩ lại cũng thấy đúng.". Mình thì chỉ cười thầm. Biết là sinh ra mỗi người mỗi nghề, mỗi nghề làm mỗi việc, cái gì mình cũng tự làm lấy thì các nhà sản xuất họ bán hàng cho ai??! Nhưng kệ, đấy là sở thích của mình, là đam mê, là niềm vui và cũng là công việc giúp mình cân bằng trạng thái tinh thần sau một ngày làm việc căng thẳng. Thiết nghĩ DIY cũng đâu phải vô ích đúng ko?
            Cần mua gấp chung cư (Hà Nội) diện tích trên dưới 50m2 để triển khai dự án nhà thông minh!!!

            0989313142

            Comment


            • #7
              Cái "dzụ"này thì tôi có nhiều "chiện" để kể lắm,tòan kỹ niệm thương đau,thành công hay thất bại đều là chuyện buồn:

              1-Câu chuyện thứ 1: Năm 1976 tôi tình nguyện vào thanh niên xung phong,vì có chuyên môn,được đào tạo chính quy tôi là đội trưởng đội cơ giới khai hoang cho đòan kinh tế mới Hà nam Ninh và Sơn Tây.Bây giờ khi các bạn du lịch Đà Lạt sẽ đi ngang qua Bảo Lộc,đến cây số 16 (gần đến Di Linh) là nông trường Hà Nam Ninh,nơi này in dấu ấn sâu đậm với tôi.

              Chúng tôi có 8 cái máy cày Liên sô (MTZ) đem từ Hà Nội vào,( 9 cái máy ủi đất D3,D4,Cater).Tôi lo việc sửa chữa cho các máy này.Sếp của tôi là 1 anh lái xe từng vượt Trường Sơn làm quản đốc.Chúng tôi ngày nào cũng phải dùng xe này kéo xe kia cho nổ máy vì bình accu hư. Chúng tôi không có máy charge,trong khi đó thì lại dư 1 cái máy hàn điện,tôi đề nghị sếp cải tiến máy hàn điện thành máy charge,mỗi lần nạp 2 bình accu 250Ampe.Công việc này quá đơn giản nhưng sếp tôi sợ trách nhiệm không chịu làm và nói tôi làm luận chứng kỹ thuật cải tiến máy hàn thành máy nạp điện bình accu.Lúc ấy tôi còn trẻ,hăng hái làm luôn bài giải trình kỹ thuật quấn máy nạp điện đưa cho sếp.Sếp xem hỏi công thức này ở đâu có?làm gì có cái công thức này,tôi buồn cười lắm vì biết sếp dốt mà bày đặt bắt lỗi.Cuối cùng cái máy nạp cũng hòan thành,chúng tôi không còn cảnh xe này kéo xe kia mỗi sáng sớm nữa và chuyện buồn bắt đầu từ đây.

              Các tài xế xe cơ giới bắt đầu tín nhiệm tôi,muốn bầu tôi làm quản đốc và tôi là cái gai trước mắt sếp.Ngày nọ,lảnh bình accu mới và acid về, các anh em tài xế tự đổ acid vào bình.Anh Tuấn báo cáo 2 bình accu anh nhận không cầm điện xin đổi cái khác.Sếp tôi xuống mang theo tỷ trọng kế,hút acid lên xem thấy tỷ trọng chỉ có 18 độ B,kết luận anh Tuấn tham ô tài sản xã hội chủ nghĩa đem acid bán. Ngày ấy cái tội này là ghê ghớm lắm,ghi vào lý lịch v.v và v.v.
              Tôi nghiệp anh Tuấn,khóc mếu máo,thề sống thề chết không bán acid nhưng nào chứng minh được sự trong sạch của mình.Với cương vị đội trưởng kỹ thuật,tôi khui 2 bình accu 250 ampe ra, thấy tòan bộ thẻ điện cực âm bị sulfat, tôi đã biết sự thật và biên bản kết luận của tôi là bình accu cũ trong kho đã bị oxyd hóa cực âm nên tỷ trọng acid bị giảm chứ không phải anh Tuấn bán acid.Tôi lại phải thực nghiệm chứng minh cho sếp thấy sếp sai để cứu anh Tuấn.
              Cuối cùng,sau 1 năm tôi phải làm đơn xin trở về dân sự chỉ vì làm cái máy nạp bình accu.

              Comment


              • #8
                "Không nàm thì bảo nười, nàm thì bảo ný ne"
                "Khôn, cũng chết, dại cũng chết, biết "lại" sống."
                Câu nói nghe sao viết vậy! Thế là nhiều trường hợp đúng.
                Cho nên, liệu cơm mà gắp mắm các bác ơi!

                Chúc vui.

                Comment


                • #9
                  Đọc bài của bác VVP thấy buồn 1 chút cho bác!!!! nhưng quá khứ đã qua, có lẽ nếu ngày xưa bác ở lại trong đó chắc là không có nhiều cơ hội để nghiên cứu thêm nhiều thứ và phát triển kỹ năng như hôm nay. Chúc bác tiếp tục vì sự nghiệp tre già măng mọc mà hướng dẫn cho đàn em/ cháu sau này có thể làm nhiều thứ có ích cho công đồng hơn, ít nhất là cộng đồng điện tử và cộng đồng DIY.
                  Tôi học hỏi hiểu biết của bạn và chia sẻ hiểu biết cho bạn.
                  <... vứt bỏ những cái vô dụng để có chỗ chứa những cái hữu ích ...>

                  Comment


                  • #10
                    dientuvietnam.net nói riêng và điện tử Việt Nam nói chung có đc những bậc tiền bối như bác vi van pham thì còn gì bằng? Chúc bác năm mới mạnh khỏe và thêm sức mạnh cống hiến, dìu dắt các đàn em, cháu.

                    Em (mạn phép xưng vậy cho bác trẻ thêm) thì làm công ty xây dựng nhưng mà chỗ làm việc lúc nào cũng có chiếc tuốc nơ vít, tên viết tắt của em ở cty là TLV, thành thử mọi người đọc thành "tuốc lơ vít" mặc dù hơi sai chính tả. Hiện tại ở cty xây dựng của em, em bị nghiễm nhiên thành trưởng ban loa đài, điện đóm,... rồi!
                    Cần mua gấp chung cư (Hà Nội) diện tích trên dưới 50m2 để triển khai dự án nhà thông minh!!!

                    0989313142

                    Comment


                    • #11
                      Nguyên văn bởi vi van pham Xem bài viết
                      Cái "dzụ"này thì tôi có nhiều "chiện" để kể lắm,tòan kỹ niệm thương đau,thành công hay thất bại đều là chuyện buồn:

                      1-Câu chuyện thứ 1: Năm 1976 tôi tình nguyện vào thanh niên xung phong,vì có chuyên môn,được đào tạo chính quy tôi là đội trưởng đội cơ giới khai hoang cho đòan kinh tế mới Hà nam Ninh và Sơn Tây.Bây giờ khi các bạn du lịch Đà Lạt sẽ đi ngang qua Bảo Lộc,đến cây số 16 (gần đến Di Linh) là nông trường Hà Nam Ninh,nơi này in dấu ấn sâu đậm với tôi.

                      Chúng tôi có 8 cái máy cày Liên sô (MTZ) đem từ Hà Nội vào,( 9 cái máy ủi đất D3,D4,Cater).Tôi lo việc sửa chữa cho các máy này.Sếp của tôi là 1 anh lái xe từng vượt Trường Sơn làm quản đốc.Chúng tôi ngày nào cũng phải dùng xe này kéo xe kia cho nổ máy vì bình accu hư. Chúng tôi không có máy charge,trong khi đó thì lại dư 1 cái máy hàn điện,tôi đề nghị sếp cải tiến máy hàn điện thành máy charge,mỗi lần nạp 2 bình accu 250Ampe.Công việc này quá đơn giản nhưng sếp tôi sợ trách nhiệm không chịu làm và nói tôi làm luận chứng kỹ thuật cải tiến máy hàn thành máy nạp điện bình accu.Lúc ấy tôi còn trẻ,hăng hái làm luôn bài giải trình kỹ thuật quấn máy nạp điện đưa cho sếp.Sếp xem hỏi công thức này ở đâu có?làm gì có cái công thức này,tôi buồn cười lắm vì biết sếp dốt mà bày đặt bắt lỗi.Cuối cùng cái máy nạp cũng hòan thành,chúng tôi không còn cảnh xe này kéo xe kia mỗi sáng sớm nữa và chuyện buồn bắt đầu từ đây.

                      Các tài xế xe cơ giới bắt đầu tín nhiệm tôi,muốn bầu tôi làm quản đốc và tôi là cái gai trước mắt sếp.Ngày nọ,lảnh bình accu mới và acid về, các anh em tài xế tự đổ acid vào bình.Anh Tuấn báo cáo 2 bình accu anh nhận không cầm điện xin đổi cái khác.Sếp tôi xuống mang theo tỷ trọng kế,hút acid lên xem thấy tỷ trọng chỉ có 18 độ B,kết luận anh Tuấn tham ô tài sản xã hội chủ nghĩa đem acid bán. Ngày ấy cái tội này là ghê ghớm lắm,ghi vào lý lịch v.v và v.v.
                      Tôi nghiệp anh Tuấn,khóc mếu máo,thề sống thề chết không bán acid nhưng nào chứng minh được sự trong sạch của mình.Với cương vị đội trưởng kỹ thuật,tôi khui 2 bình accu 250 ampe ra, thấy tòan bộ thẻ điện cực âm bị sulfat, tôi đã biết sự thật và biên bản kết luận của tôi là bình accu cũ trong kho đã bị oxyd hóa cực âm nên tỷ trọng acid bị giảm chứ không phải anh Tuấn bán acid.Tôi lại phải thực nghiệm chứng minh cho sếp thấy sếp sai để cứu anh Tuấn.
                      Cuối cùng,sau 1 năm tôi phải làm đơn xin trở về dân sự chỉ vì làm cái máy nạp bình accu.
                      Bác VVP đã kể xong câu chuyện thứ nhất , rất mong được nghe tiếp câu chuyện thứ hai , thứ ba ... để mọi người chia sẻ và lấy làm kinh nghiệm từ chuyện đời và chuyện nghề cùa bác . Em xin cảm ơn bác trước.

                      Comment


                      • #12
                        Nguyên văn bởi Tuanhonglac Xem bài viết
                        Bác VVP đã kể xong câu chuyện thứ nhất , rất mong được nghe tiếp câu chuyện thứ hai , thứ ba ... để mọi người chia sẻ và lấy làm kinh nghiệm từ chuyện đời và chuyện nghề cùa bác . Em xin cảm ơn bác trước.
                        Câu chuyện thứ 2:Tôi có anh bạn cứ than phiền máy bơm nước, nếu không bơm được nước lên hồ là cháy "phốt" do đó mỗi lần bơm nước là bà vợ phải kiểm tra xem nước có được bơm lên hồ không?
                        Đối với dân kỹ thuật mình thì cái này quá dễ,cốt bơm quay không có nước,cháy phốt thì đúng rồi.Vậy thì gắn "2 cái que inox" lên ống nước làm điện cực dò nước.Nếu không có nước thì relay đóng,chuông báo động là xong.Tôi nhận lời giúp anh bạn,anh bạn hý hửng về khoe vợ: "anh bạn của anh giỏi lắm,thiết kế cái này là đồ bỏ,mai mốt em khỏi mất công canh máy bơm nước nữa".
                        Tôi về nhà chổng mông vẽ mạch điện,làm mạch in,ráp linh kiện hoàn thành tác phẩm của mình,sau đó ráp cái máy dò nước cho anh bạn,công cán là 1 bữa nhậu tại nhà do vợ anh bạn nấu,mạch điện hoạt động ok, nước không lên chuông báo động inh ỏi, và chuyện buồn bắt đầu từ đây.

                        Nữa tháng sau,anh bạn nói cái máy bơm bị cháy vì "tác phẩm kỹ thuật của ông".
                        Tôi bàng hoàng như sét đánh ngang tai,thật là vô lý, nếu nước không lên,chuông báo động ầm lên,chủ nhà sẽ tắt máy bơm làm sao cháy được máy bơm?tôi sang nhà anh bạn kiểm tra lại mạch điện,tất cả đều tốt.Vợ anh bạn nói 1 câu mà tôi đau điếng:"không có cái máy tự động của anh thì không sao,có nó thì cái máy bơm bị cháy".

                        Sự thật không phải tại cái máy báo động của tôi mà tại chủ nhà khoan giếng sâu 120m,dùng 2 máy bơm để bơm nước lên hồ,hôm đó 2 vợ chồng về quê chơi 10 ngày sau mới về.Phèn kết tủa làm 1 cái máy bơm không hoạt động,1 cái vẫn bơm nước lên hồ, nhưng yếu.Vì có cái máy của tôi vợ anh bạn không kiểm tra máy bơm, thế là cháy máy bơm thứ 2.

                        Tôi phải xách cái máy bơm về quấn lại đền cho anh bạn,tự thề với lòng không sáng tạo tác phẩm kỹ thuật nào nữa,nhưng nào có được vì vậy mới có chuyện thứ 3 thứ 4 gì đó nếu các bạn muốn nghe kỳ sau tôi sẽ kể.

                        Comment


                        • #13
                          Kể tiếp đi bác, luôn chờ nghe (khi có dịp uống cafe với bác)/ chờ đọc các câu chuyện của bác về DIY.
                          Tôi học hỏi hiểu biết của bạn và chia sẻ hiểu biết cho bạn.
                          <... vứt bỏ những cái vô dụng để có chỗ chứa những cái hữu ích ...>

                          Comment


                          • #14
                            Nói về cái này thì xem ra nó quá rộng .
                            Nếu tính những thứ để mình sử dụng 1 lần thì tổng số sẽ không biết bao nhiêu mà kể . Ví dụ trong công việc khách hàng cần chỉnh một tần số âm sắc của cái ampli thì mình cần lắp một mạch dao động âm tần hình sin với dải 10>50Khz . Sau đó đo các tần số và biên độ để vẽ đồ thì . Làm xong lại tháo mạch bỏ đi . Không lẽ vì một khách hàng mà phải mua cái máy mấy triệu cũng hơi dở .
                            Hoặc khi chỉnh tần số RF thì cũng lắp mạch so tần rồi chỉnh xong cũng tháo bỏ . Không lẽ vì một cái máy mà phải mua chiếc máy đo hàng 1000$ thì bất hợp lý quá
                            Như vậy thì nhiều lắm , nhiều lắm , nhiều lắm . Làm sao kể hết được .

                            Nếu đưa DIY vào công việc thì trong điều kiện ở Vn xem ta không phù hợp . Nó không hiệu quả về Kinh tế , kỹ thuật . Người Việt vẫn nặng nề coi trọng vật chất hơn nhân phẩm nên khó có điều kiện để làm một cái gì .
                            Ví dụ : Bỏ ra mua hết 100 đồng , bán cho khách hàng 110 đồng họ thấy hợp lý . Nhưng bỏ ra 100 đồng để DIY thì phải mất đến 900 đồng mới có được sản phẩm . Người ta thấy đắt quá ????
                            Kết quả đi buôn hơn đi làm .

                            Có người đặt tôi làm một cái ampli với điều kiện không giống bất cứ sản phẩm nào ngoài thị trường . OK . Làm được .
                            Nhưng sau khi xem bản báo giá và dự toán . Họ kết luận : Đắt quá !! đắt hơn ở ngoài chợ trời ?????? Đắt ở đâu ? đắt ở chỗ nào thì người ta không giải thích được .
                            Vì người Việt chỉ đánh giá ở giá trị vật chất ( hàng hóa ) chứ họ không đánh giá được giá trị lao động của con người . Với đánh giá của họ thì chỉ có cách là tìm một sản phẩm nào đó giá rẻ , bán cho họ thì hợp lý hơn ( mua bán ).
                            Điều này không chỉ ở những thành phần nhận thức thấp kém trong xã hội mà đại đa số HS/SV . Những người được coi là có học , cũng suy nghĩ giống như vậy . Cho nên tôi có bao giờ nhận làm cái gì trên DTVN này đâu .
                            Last edited by nguyendinhvan; 05-02-2011, 11:54.
                            Chuyên làm các mạch điện tử bí hiểm và kỳ quặc .
                            nguyendinhvan1968@gmail.com

                            Mobil : 0903 252 168 Chỉ gọi từ 09 giờ đến 17 giờ . Từ 18 giờ ngoài vùng phủ sóng

                            Comment


                            • #15
                              Nguyên văn bởi nguyendinhvan Xem bài viết
                              Nói về cái này thì xem ra nó quá rộng .
                              Nếu tính những thứ để mình sử dụng 1 lần thì tổng số sẽ không biết bao nhiêu mà kể . Ví dụ trong công việc khách hàng cần chỉnh một tần số âm sắc của cái ampli thì mình cần lắp một mạch dao động âm tần hình sin với dải 10>50Khz . Sau đó đo các tần số và biên độ để vẽ đồ thì . Làm xong lại tháo mạch bỏ đi . Không lẽ vì một khách hàng mà phải mua cái máy mấy triệu cũng hơi dở .
                              Hoặc khi chỉnh tần số RF thì cũng lắp mạch so tần rồi chỉnh xong cũng tháo bỏ . Không lẽ vì một cái máy mà phải mua chiếc máy đo hàng 1000$ thì bất hợp lý quá
                              Như vậy thì nhiều lắm , nhiều lắm , nhiều lắm . Làm sao kể hết được .

                              Nếu đưa DIY vào công việc thì trong điều kiện ở Vn xem ta không phù hợp . Nó không hiệu quả về Kinh tế , kỹ thuật . Người Việt vẫn nặng nề coi trọng vật chất hơn nhân phẩm nên khó có điều kiện để làm một cái gì .
                              Ví dụ : Bỏ ra mua hết 100 đồng , bán cho khách hàng 110 đồng họ thấy hợp lý . Nhưng bỏ ra 100 đồng để DIY thì phải mất đến 900 đồng mới có được sản phẩm . Người ta thấy đắt quá ????
                              Kết quả đi buôn hơn đi làm .

                              Có người đặt tôi làm một cái ampli với điều kiện không giống bất cứ sản phẩm nào ngoài thị trường . OK . Làm được .
                              Nhưng sau khi xem bản báo giá và dự toán . Họ kết luận : Đắt quá !! đắt hơn ở ngoài chợ trời ?????? Đắt ở đâu ? đắt ở chỗ nào thì người ta không giải thích được .
                              Vì người Việt chỉ đánh giá ở giá trị vật chất ( hàng hóa ) chứ họ không đánh giá được giá trị lao động của con người . Với đánh giá của họ thì chỉ có cách là tìm một sản phẩm nào đó giá rẻ , bán cho họ thì hợp lý hơn ( mua bán ).
                              Điều này không chỉ ở những thành phần nhận thức thấp kém trong xã hội mà đại đa số HS/SV . Những người được coi là có học , cũng suy nghĩ giống như vậy . Cho nên tôi có bao giờ nhận làm cái gì trên DTVN này đâu .
                              Xin thưa với bác,sinh viên chúng em làm DIY vì yêu thích và học tập các kỹ thuật mới lạ,không xem nặng giá trị vật chất.Bác đừng dạy chúng em giống bác,chúng em giống bác xem đồng tiền nặng hơn tri thức thì....buồn cho ngành điện tử ViệtNam lắm.

                              Comment

                              Về tác giả

                              Collapse

                              tepriu Tìm hiểu thêm về tepriu

                              Bài viết mới nhất

                              Collapse

                              Đang tải...
                              X