Bài này được dịch từ phần "Opportunities in Financial analytics" trong trang web http://www.hpcwire.com/features/17899939.html
Bạn nào có học ngành tài chính thì dịch dùm mấy chữ thuật ngữ cho đúng. Mình dịch vậy thôi chứ không hiểu lắm .
-----------
Cơ hội trong phân tích tài chính
Một trong những thị trường lớn mà tốc độ xử lý của máy tính là một tài sản hết sức quan trọng là Phân tích tài chính. Ứng dụng chính trong ngày này là phân tích các Phái sinh: các công cụ của tài chính ví dụ như: hợp đồng quyền chọn (options), tương lai (futures), kỳ vọng (forwards) và ma trận lãi suất (interest-rate swaps). Phân tích phái sinh (Derivatives analysis) là một hoạt động hết sức quan trọng đang diễn ra trong các cơ quan tài chính, cho phép họ quản lý giá cả, rủi ro, và xác định các cơ hội đầu tư chứng khoán (arbitrage opportunities). Thị trường phái sinh trên thế giới đã tăng gấp 3 lần trong 5 năm vừa qua.
Phương pháp số học (numerical method) cho phân tích Phái sinh sử dụng mô phỏng Monte-carlo trong thế giới (miền/giới hạn) Black-Scholes. Giải thuật này sử dụng rất mạnh những tính toán số float ví dụ như logarit, hàm sô mũ, khai căn, và phép chia. Thêm nữa là các phép tính này được lặp đi lặp lại trong cả triệu vòng lặp. Giải pháp số học Black-Scholes thường được dùng trong mô phỏng Monte-Carlo, khi mà giá trị của phái sinh được ước tính bằng cách tính giá trị trung bình của các giá trị có được từ nhiều tình huống, mỗi tình huống thể hiện một tình trạng của thị trường.
Điều chính yếu là cần một số lượng lớn. Bởi vì mô phỏng monte-carlo dựa vào sự thành lập một số hữu hạn các hiện thực bằng cách sử dụng một chuỗi các số ngẫu nhiên (dùng dể mô phỏng sự chuyển biến ngẫu nhiên của các biên số của thị trường), giá trị của một quyền chọn tính bằng cách này sẽ thay đổi mỗi lần mô phỏng. Sai số giữa ước tính bằng Monte Carlo và giá trị đúng của một quyền chọn sẽ là bậc của nghịch đảo của căn bậc 2 của số lần mô phỏng. Để cải thiện độ chính xác, mô phỏng sẽ được chạy 10 đến 100 lần.
Với vô số những mô phỏng mà mỗi mô phỏng sử dụng rất nhiều các phép tính như vậy, phân tích các dẫn xuất rõ ràng là một ứng viên sáng giá cho các công nghệ gia tốc máy tính (HPC). Tốc độ xử lý là mối quan tâm duy nhất của ứng dụng này nhưng giải pháp lý tưởng phải giải quyết được các vấn đề về mặt sử dụng/vận hành.
Ước tính chính xác giá cả là hết sức quan trọng cho các viện tài chính. Các mô hình không chính xác sẽ tạo ra các cơ hội đầu tư (arbitrage opportunities) cho các đối thủ khác trong thị trường. Các giải thuật và tham số sử dụng bởi các nhà phấn tích vì thế biến đổi khác nhau cho các viện tài chính khác nhau và liên tục được "ngắt nhéo" (tweaked) và tinh chỉnh (refined). Vì các lý do này và vì lý do bảo trì, các nhà phân tích tài chính ("quants") thường phát triển các giải thuật của họ trên một ngôn ngữ bậc cao ví dụ như C, Java, hoặc MATLAB.
Bởi vì có được phân tích chính xác đồng nghĩa với có một lợi thế trên thị trường, giải thuật được dùng bởi các nhà phân tích thường được giấu rất kĩ. Tiết lộ về chi tiết giải thuật có thể mang đến các rủi ro chứng khoán hàng tỉ Đô. Hơn nữa, có một số quy định về pháp lý cho việc thẩm định và thẩm tra các risk-return công bố bởi các viện tài chính. Do vậy, việc chỉnh sửa, thay đổi, biến đổi hay tối ưu hóa các ứng dụng để tăng tốc độ xử lý là không thực tế và không nên.
Các yêu cầu cho phân tích tài chính khắc khe một cách đáng kể: chính xác cao, tính toán các phép tính "nặng" với hàng triệu các vòng lặp, được lập trình bằng ngôn ngữ bậc cao không được thay đổi. Các bộ đồng xử lý FPGA có thể đáp ứng nhu cầu này không? Hoàn toàn được chỉ với điều kiện là phải có hẳn một giải pháp trọn vẹn! Một nền FPGA, môi trường lập trình bậc cao, và một thư viện các chức năng của FPGA là mấu chốt của vấn đề. Những thứ này sẽ là công cụ mới của các nhà phân tích tài chính.
Bạn nào có học ngành tài chính thì dịch dùm mấy chữ thuật ngữ cho đúng. Mình dịch vậy thôi chứ không hiểu lắm .
-----------
Cơ hội trong phân tích tài chính
Một trong những thị trường lớn mà tốc độ xử lý của máy tính là một tài sản hết sức quan trọng là Phân tích tài chính. Ứng dụng chính trong ngày này là phân tích các Phái sinh: các công cụ của tài chính ví dụ như: hợp đồng quyền chọn (options), tương lai (futures), kỳ vọng (forwards) và ma trận lãi suất (interest-rate swaps). Phân tích phái sinh (Derivatives analysis) là một hoạt động hết sức quan trọng đang diễn ra trong các cơ quan tài chính, cho phép họ quản lý giá cả, rủi ro, và xác định các cơ hội đầu tư chứng khoán (arbitrage opportunities). Thị trường phái sinh trên thế giới đã tăng gấp 3 lần trong 5 năm vừa qua.
Phương pháp số học (numerical method) cho phân tích Phái sinh sử dụng mô phỏng Monte-carlo trong thế giới (miền/giới hạn) Black-Scholes. Giải thuật này sử dụng rất mạnh những tính toán số float ví dụ như logarit, hàm sô mũ, khai căn, và phép chia. Thêm nữa là các phép tính này được lặp đi lặp lại trong cả triệu vòng lặp. Giải pháp số học Black-Scholes thường được dùng trong mô phỏng Monte-Carlo, khi mà giá trị của phái sinh được ước tính bằng cách tính giá trị trung bình của các giá trị có được từ nhiều tình huống, mỗi tình huống thể hiện một tình trạng của thị trường.
Điều chính yếu là cần một số lượng lớn. Bởi vì mô phỏng monte-carlo dựa vào sự thành lập một số hữu hạn các hiện thực bằng cách sử dụng một chuỗi các số ngẫu nhiên (dùng dể mô phỏng sự chuyển biến ngẫu nhiên của các biên số của thị trường), giá trị của một quyền chọn tính bằng cách này sẽ thay đổi mỗi lần mô phỏng. Sai số giữa ước tính bằng Monte Carlo và giá trị đúng của một quyền chọn sẽ là bậc của nghịch đảo của căn bậc 2 của số lần mô phỏng. Để cải thiện độ chính xác, mô phỏng sẽ được chạy 10 đến 100 lần.
Với vô số những mô phỏng mà mỗi mô phỏng sử dụng rất nhiều các phép tính như vậy, phân tích các dẫn xuất rõ ràng là một ứng viên sáng giá cho các công nghệ gia tốc máy tính (HPC). Tốc độ xử lý là mối quan tâm duy nhất của ứng dụng này nhưng giải pháp lý tưởng phải giải quyết được các vấn đề về mặt sử dụng/vận hành.
Ước tính chính xác giá cả là hết sức quan trọng cho các viện tài chính. Các mô hình không chính xác sẽ tạo ra các cơ hội đầu tư (arbitrage opportunities) cho các đối thủ khác trong thị trường. Các giải thuật và tham số sử dụng bởi các nhà phấn tích vì thế biến đổi khác nhau cho các viện tài chính khác nhau và liên tục được "ngắt nhéo" (tweaked) và tinh chỉnh (refined). Vì các lý do này và vì lý do bảo trì, các nhà phân tích tài chính ("quants") thường phát triển các giải thuật của họ trên một ngôn ngữ bậc cao ví dụ như C, Java, hoặc MATLAB.
Bởi vì có được phân tích chính xác đồng nghĩa với có một lợi thế trên thị trường, giải thuật được dùng bởi các nhà phân tích thường được giấu rất kĩ. Tiết lộ về chi tiết giải thuật có thể mang đến các rủi ro chứng khoán hàng tỉ Đô. Hơn nữa, có một số quy định về pháp lý cho việc thẩm định và thẩm tra các risk-return công bố bởi các viện tài chính. Do vậy, việc chỉnh sửa, thay đổi, biến đổi hay tối ưu hóa các ứng dụng để tăng tốc độ xử lý là không thực tế và không nên.
Các yêu cầu cho phân tích tài chính khắc khe một cách đáng kể: chính xác cao, tính toán các phép tính "nặng" với hàng triệu các vòng lặp, được lập trình bằng ngôn ngữ bậc cao không được thay đổi. Các bộ đồng xử lý FPGA có thể đáp ứng nhu cầu này không? Hoàn toàn được chỉ với điều kiện là phải có hẳn một giải pháp trọn vẹn! Một nền FPGA, môi trường lập trình bậc cao, và một thư viện các chức năng của FPGA là mấu chốt của vấn đề. Những thứ này sẽ là công cụ mới của các nhà phân tích tài chính.
Comment