Nguyên văn bởi duong_act
Xem bài viết
Rồi những kinh nghiệm tích lũy , những đề tài dự án lớn nhỏ ... những bí mật của công nghệ , của cuộc đời ... được cất dấu ... Kể cả đến Quỹ đen ... giấu vợ tí tiền phòng thân ... nhỡ lúc khó khăn ... sa cơ chết đói !
Nhưng một khi đã nằm xuống thì tất cả chỉ là con số 0 . Kể cả những tác phẩm điện tử của mình ( thường để vương vãi mỗi chỗ 1 ít ... chứ không gộp tất cả các file trong 1 project tại 1 nơi ) ... rồi những mạch điện ( người ta có thể mất đến cả 5 năm , chục năm để khám phá và phục chế , chế tác ) ... mà mình làm xong có cái tật rất hư là ... Không mấy khi mình vẽ sơ đồ mạch điện ( kể cả những đề tài lớn mà chỉ 1 mình mình làm ) ... ngay trên PCB ... tất cả các thông số , giá trị ... đều được " lưu trữ trong đầu " hết .
Bởi thế nên có thể nói đưa PCB , không cho thông số ... cũng chẳng khác chi người mù ( nhất là về RF ) ... rồi cả những cái datasheet ( có thể bạn kiếm cả cuộc đời cũng chưa chắc có - phải tự hack, đo đạc, ghi lại , phân tích ... rồi tự làm datasheet cho riêng mình) ... Nhưng rồi sẽ được cái gì ? khi nằm xuống !
Từ suy nghĩ đó mình thấy mình cần cởi mở hơn ... cho bớt những cái cũ ... để nhận những cái mới ... để nếu ai gặp ... sẽ nhàn hơn , đỡ vất vả hơn mình ... cặm cụi đêm hôm ... bỏ ăn bỏ ngủ !
( đương nhiên là : quân tử phòng thân ... mình vẫn phải giữ lại cái cần giữ ... để đề phòng ( vì 1 lý do nào đó )). Nhưng chắc là có thời gian và nhã hứng thì có thể post gì đó lên để chia sẻ !
--- À ... mà mình tông người ta ( chứ người ta không tông mình ) ! ... tưởng tượng 1 ông bay lên tầm 2m ... văng ra xa hơn 7 mét ... Phương tiện cũng văng xa cỡ đó ... nát như vo viên tờ giấy ...
Cũng may là mình có võ ... và ông kia cũng sức khỏe phi thường ... tuy có bị toác sọ , chân tay ... người ngợm bầm dập ... te tua hết ( tưởng rằng 10 chết 9 ) ... Nhưng chắc mình nợ đời nhiều quá nên " chưa được phép chết " . Cái thủ cấp vẫn còn nguyên ( dù hiện tại giờ vẫn rỉ máu - chưa lành) nhưng đủ minh mẫn , bàn tay vẫn làm được việc ... chỉ có người là yếu hơn ... chân thì cử động chậm chạp hơn ( nói chung cũng phải mất ít ra hơn 1 tháng nữa ... may ra mới được 8-9 phần sức khỏe ) ! ( mặc dù không được tốt lắm ... nhưng nằm mãi 1 chỗ , không cầm mỏ hàn ... không ngồi máy tính ... ngứa ngáy tay chân thí mồ ... nên đành vác cả mỏ hàn , máy tính ... lên giường ( nằm điều trị riêng ) ... khua khoắng cho đỡ nhớ , đỡ chán ... quên đi cảm giác đau nhức hành hạ !
Tâm sự với anh em là như vậy !
Comment