Ở đây tui nói tính định hướng là đứng ở vị trí người nghe nhạc. Đây là đặc tính thú vị của hệ thống stereo và các hệ 4.x, 5.x... Đó là cố gắng tái tạo lại âm thanh theo những hướng của nguyên bản.
Ví dụ, để nghe nhạc thì tối ưu vẫn là hệ stereo (2.0 hoặc 2.1), Khi đó ta có thể cảm thấy tiếng flute ở bên trái, dịch vào giữa chú xíu nhưng vẫn lệch trái là âm của giọng ca nữ, hơi lệch qua phải là giọng ca nam, và qua bên phải là clarinet.
Còn các hệ 4.x, 5.x... ta còn có thể cảm nhận tiếng trực thăng từ sau bay vòng ra trước (nên các hệ này thích hợp cho phim ảnh và game).
Với tính định hướng hiểu như vậy, thì dải tần cao là định hướng nhiều nhất, cuối cùng là dải siêu trầm hầu như không định hướng nên chỉ cần 1 tín hiệu siêu trầm cho cả hệ loa.
Giải thích điều này cũng dựa trên sự định hướng của đôi tai người.
Đối với dải siêu trầm do bước sóng quá lớn so với khoảng cách hai tai, và tính xuyên thấu của sóng qua hộp sọ nên hai tai người nhận âm thanh siêu trầm gần như là như nhau nên không thể định hướng được dải tần này.
Ví dụ, để nghe nhạc thì tối ưu vẫn là hệ stereo (2.0 hoặc 2.1), Khi đó ta có thể cảm thấy tiếng flute ở bên trái, dịch vào giữa chú xíu nhưng vẫn lệch trái là âm của giọng ca nữ, hơi lệch qua phải là giọng ca nam, và qua bên phải là clarinet.
Còn các hệ 4.x, 5.x... ta còn có thể cảm nhận tiếng trực thăng từ sau bay vòng ra trước (nên các hệ này thích hợp cho phim ảnh và game).
Với tính định hướng hiểu như vậy, thì dải tần cao là định hướng nhiều nhất, cuối cùng là dải siêu trầm hầu như không định hướng nên chỉ cần 1 tín hiệu siêu trầm cho cả hệ loa.
Giải thích điều này cũng dựa trên sự định hướng của đôi tai người.
Đối với dải siêu trầm do bước sóng quá lớn so với khoảng cách hai tai, và tính xuyên thấu của sóng qua hộp sọ nên hai tai người nhận âm thanh siêu trầm gần như là như nhau nên không thể định hướng được dải tần này.
Comment